Sunday, 14 June 2020

chuyện dài nhà chúa - nhà chùa xưa nay - không hề đổi thay




https://video.vietnamnet.vn/su-co-hanh-thao-xin-loi-vi-clip-hanh-ha-tre-em-khien-du-luan-buc-xuc-a-87987.html
Thời sự 14/06/202012:10
Chiều ngày 11/6, cộng đồng mạng chia sẻ "chóng mặt" đoạn clip một sư cô có hành vi bạo lực, dùng tay đánh vào mặt cháu bé nhiều lần chỉ vì cháu nói dối kết quả học tập. Ban Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam và lực lượng chức năng đã vào cuộc.
Biên dựng: Phương Dung (Video: VTV)





















 
Có một căn bệnh kinh niên hết thuốc chữa mà những tín đồ Thiên Chúa Giáo luôn mắc phải là cái gì phát xuất từ nhà thờ cũng đều được xem là thánh thiện, ngoài ra thì là dị đoan, dị giáo, vô thần, tội lỗi. Khi một người lương tin điều gì thì người Ki-tô giáo đều cho là tin nhảm nhí. Còn những gì Ki-tô giáo tin thì là mầu nhiệm, là niềm tin không thể chạm đến. Cho đến từ ngữ cũng bị căn bệnh đó hành hạ. Chữ "phép" khi ở bên miệng người lương, "thầy cúng làm phép," thì tín hữu Ki-tô hiểu là "phù phép", mê tín, bậy bạ, và chế nhạo với những ý nghĩa rất tiêu cực. Nhưng cũng "phép" đó xài cho các việc hành đạo bên Ki-tô giáo nói chung, và Ca-tô Rô-Ma giáo nói riêng, thì các tín hữu dành cho nó một lòng kính cẩn, thiêng liêng: phép rửa tội, phép thêm sức, phép mình thánh, phép giải tội, phép truyền chức, phép hôn phối, phép xức dầu, và "phép lạ". Cứ xem các tác phẩm văn chương Việt Nam từ bao lâu nay, ít nhất là một đời người, nếu có những màn kịch lên án những "phép" dị đoan mê tín, thì chắc chắn màn đó phải nhắm vào những thầy cúng bên lương. Chưa bao giờ có một vở kịch lột trần những việc xấu xa, giả dối, những "phép lạ" làm bà Maria chảy dầu, chảy nước mắt, để thu hút "khán giả" của các ông linh mục Việt Nam. (Chớ ai cho rằng đó là vì các con quạ áo đen này không có làm điều gì xấu, chúng tôi sẽ dễ dàng đưa ra hàng loạt danh sách các tài liệu chứng minh.)