BUÔNG BỎ - LET
IT GO - KING SOLOMON
Saturday, 25 October 2025
Tôn giáo nào cũng tốt.
Đạo tôi là số một.
Tín đồ theo rất đông.
Đạo tôi là trụ cột.
Tôn giáo nào cũng tốt.
Chính là tư duy dốt.
Ấu trĩ và thơ ngây.
Đừng tưởng là số một.
Không tôn giáo nào tốt.
Tôn giáo không cùng tột.
Chân lý nơi nhân tâm.
Chớ ngại điều ốt dột.
Chuyện gì rồi cũng xong.
Dù không như chờ mong.
Biết tu tâm dưỡng tánh.
Muôn pháp chỉ tồn vong.
Chuyện gì rồi cũng xong.
Phê phán thêm phiền lòng.
Biết tu tâm dưỡng tánh.
Muôn pháp thảy đều không.
Chú thích:
1. Tu tâm dưỡng tánh nghĩa là: sống ở đời, nên quên mình vì người,
quán xét lỗi lầm bản thân, ý thức nhưng không phê phán thị phi, luôn giữ tâm ý
thanh tịnh.
2. Muôn pháp thảy đều không nghĩa là: Mọi sự việc trên đời nhờ biết tu tâm dưỡng tánh trở thành không có gì gây phiền não. Chuyện lớn hóa nhỏ, nhờ không tranh cãi. Chuyện nhỏ hóa không, nhờ biết buông bỏ những chuyện bất an, bất hoa, bất như ý.
Chuyện gì rồi cũng qua.
Hơn thua phiền não mà.
Biết tu tâm dưỡng tánh.
Không còn người với ta.
Chuyện gì rồi cũng qua.
Đấu tranh phiền não mà.
Biết tu tâm dưỡng tánh.
Lẳng lặng mọi chuyện xa.
You reap what you sow.
You eventually have to face up to the
consequences of your actions.
Buông bỏ những điều bất như ý
Kính chúc vạn sự như ý
Buông bỏ những điều bất an
Kính chúc vạn sự bình an
Buông bỏ những điều bất tường
Kính chúc vạn sự cát tường
@
Cách ‘né’ gây xung đột
trong những bữa tiệc tùng mừng lễ
Thanksgiving
và các ngày lễ sắp tới là dịp để các gia đình tụ họp, ăn uống, vui chơi, nhưng
không phải nhà nào cũng có được không khí vui vẻ.
“Tui
hận, tui căm thù lão ấy, dù tui thương chị tui lắm, nhưng với lão anh rể đó,
tui thề không bao giờ gặp mặt,” chị Kimberly Phạm, cư dân thành phố Anaheim,
CA., nói với giọng bực tức. Không biết lý do gì gây ra thù hằn này, chỉ thấy
trước mắt, nếu trong gia đình dịp tụ họp, sẽ một là không có chị, hoặc không có
mặt người anh rể.
Những
kỳ nghỉ lễ có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, nhưng cũng có khi là khó khăn
đối với một số người, đặc biệt là nếu họ có những thành viên trong gia đình
không hòa hợp, như chị Kimberly, và mặc dù cũng có giải pháp né tránh, nhưng
không phải lúc nào cũng đơn giản.
Có
nhiều lý do khiến mọi người chọn cách chịu đựng những thành viên khó tính trong
gia đình, cho dù đó là ở bên nhà chồng hay nhà bố mẹ ruột.
Vậy,
bạn sẽ làm gì nếu không thể dành thời gian cho những thành viên trong gia đình
mà bạn không thoải mái khi nói chuyện, hoặc “thề không gặp mặt”?
Theo
một cuộc thăm dò gần đây của USA Today, gần 85% người dân tránh tụ tập gia đình
trong kỳ nghỉ lễ. Đó chắc chắn là một trong những cách để tránh xảy ra những
chuyện không hay, nhưng điều đó không phải ai cũng làm được.
Vì
vậy, đối với những người phải tiếp xúc với những thành viên trong gia đình mà
họ không đặc biệt yêu thích, có ba điều đơn giản mà bạn nên làm để giữ bình
tĩnh và vui vẻ trong ngày họp mặt gia đình.
Không
ai thích bị mắc kẹt ở một nơi nào đó để phải chịu đựng khó chịu suốt cả một
buổi. Vì vậy, nếu bạn có người đi cùng, hãy bảo đảm rằng cả hai đều biết rõ
mình sẽ ở lại trong bao lâu.
Vì
những ngày nghỉ lễ thường được coi là ngày dài dành cho gia đình, nên sẽ có ai
đó hỏi tại sao bạn về sớm thế. Hãy chuẩn bị cho tình huống đó bằng cách nghĩ ra
một nơi nào để đi. Hãy lên lịch cho chuyến thăm kế tiếp đó trước, để bạn có thể
vừa tận dụng thời gian dành cho gia đình, vừa “được” ra về một cách lịch sự.
Điều
này không có gì là phức tạp, chỉ cần bạn cảm thấy hợp lý. Nếu không có người
yêu, vợ hoặc chồng và con cái đi cùng, bạn luôn cần lên kế hoạch để ghé thăm
nhà một người bạn sau thời gian dành cho gia đình.
Bạn
chỉ cần thông báo một câu: “Xin lỗi cả nhà, tụi em phải đến thăm bạn đang bị
bệnh lúc 2 giờ trưa nay. Hôm nay vui quá, cám ơn mọi người!” và thế là… chuồn.
Ngoài
ra bạn cũng có thể thỏa thuận trước dấu hiệu bí mật để người đi cùng biết đã
đến lúc họ phải chuồn. Điều này về cơ bản cũng giống như dùng cửa thoát hiểm.
Ví dụ, bạn như chợt nhớ ra: “Ối, mình quên đóng cửa garage rồi, để mình chạy đi
tí nhe, sẽ quay lại”. Mọi người sẽ hiểu, nếu garage mở toang hoác sẽ nguy hiểm
như thế nào, và thông cảm cho bạn. Còn việc bạn có quay lại hay không, lại là
chuyện khác.
Nếu bạn thấy mình tham dự một buổi họp mặt gia đình có một hoặc hai người mà
bạn không ưa, hãy né đi nơi khác để tránh chạm mặt. Sau những chào hỏi ban đầu,
hãy chuyển sang một phòng khác trong nhà, hoặc ra ngoài sân ngắm cây ngắm cảnh
với các thành viên khác. Không ai buộc bạn phải “giả vờ” vui vẻ khi lòng không
vui chút nào.
Nếu
bạn chưa chuẩn bị sẵn sàng để đối phó về mặt cảm xúc và tinh thần với những
tình huống trớ trêu có thể xảy đến, hãy giữ mức xã giao với người mà bạn không
thích. Nếu ai đó cố gắng làm bạn nóng lên, hãy chuyển hướng bằng cách nói rằng
bạn đã nghe về điều đó nhưng chưa thực sự hiểu, sau đó đổi chủ đề.
Có
nhiều cách mà một số người sử dụng để điều khiển cuộc trò chuyện, nhưng hãy nhớ
rằng, bạn luôn có khả năng tạo khoảng cách giữa bản thân và người mình không
ưa, nếu cần.
Nói
tóm lại, các chuyên gia tâm lý khuyên bạn nên kiểm soát cảm xúc của mình, đừng
để những ngày họp mặt gia đình, bạn bè trở nên tệ hơn, vì những cảm xúc bốc đồng
khác không muốn có.
Ý kiến: Mọi chuyện rồi cũng qua. Hơn thua phiền não mà.
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Vua
Solomon trong Kinh Thánh được vang danh vì sự khôn ngoan, giầu có và các trước
tác của mình.
Ông lên làm vua vào khoảng 967 trước Công Nguyên.
Quốc gia Do thái của ông, lúc đó, trải dài từ ven sông Euhrates trên miền Bắc,
vùng Lưỡng Hà, xuống đến tận vùng cực Bắc của Ai Cập, phía Nam.
Một
ngày nọ, Vua Solomon bỗng muốn làm bẽ mặt Benaiah, một cận thần thân tín của
mình...
Vua
bèn nói với ông: "Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một chiếc vòng
để đeo trong ngày lễ Sukkot và ta cho ông sáu tháng để tìm thấy chiếc vòng
đó".
Benaiah
trả lời: "Nếu có một thứ gì đó tồn tại trên đời này, thưa đức vua, tôi sẽ
tìm thấy nó và mang về cho ngài, nhưng chắc là chiếc vòng ấy chắc phải có gì
đặc biệt?".
Nhà
Vua đáp: "Nó có những sức mạnh diệu kỳ. Nếu kẻ nào đang vui nhìn vào nó,
sẽ thấy buồn, và nếu ai đang buồn, nhìn vào nó sẽ thấy vui".
Vua
Solomon biết rằng sẽ không đời nào có một chiếc vòng như thế tồn tại trên thế
gian này, nhưng ông muốn cho người cận thần của mình nếm một chút bẽ bàng.
Mùa xuân trôi qua, mùa hạ đến nhưng Benaiah vẫn chưa có một ý tưởng nào để tìm ra một chiếc vòng như thế.
Vào đêm trước ngày lễ Sukkot, ông quyết định lang thang đến một trong những nơi
nghèo nhất của Jerusalem. Ông đi ngang qua một người bán hàng rong đang bày
những món hàng trên một tấm bạt tồi tàn. Benaiah dừng chân lại hỏi: "Có
bao giờ ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc đeo nó
quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi nỗi buồn không?".
Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên một chiếc vòng giản dị có khắc một dòng chữ.
Khi Benaiah đọc dòng chữ trên chiếc vòng đó, khuôn mặt ông rạng rỡ một nụ cười.
Đêm đó toàn thành phố hân hoan, tưng bừng đón mừng lễ hội Sukkot.
Vua Solomon nói: "Nào, ông bạn của ta, Ông đã tìm thấy điều ta yêu cầu
chưa?".
Tất cả những cận thần đều cười lớn và cả chính vua Solomon cũng cười.
Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Benaiah đưa chiếc vòng ra và nói: "Nó đây thưa đức vua".
Khi vua Solomon đọc dòng chữ, nụ cười biến mất trên khuôn mặt vua.
Trên chiếc vòng đó khắc dòng chữ: "Điều đó rồi cũng qua đi".
Vào chính giây phút ấy, vua Solomon nhận ra rằng tất thảy những sự khôn ngoan,
vương giả và quyền uy của ông đều là phù du, bởi vì một ngày nào đó, ông cũng
chỉ là cát bụi.
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Bạn đọc bình luận:
Mẫu truyện nhỏ nhưng rất đáng ngẫm nghĩ. Hiện giờ
tôi rất buồn nhưng khi đọc xong tôi đã phần nào thư giãn.
Cảm ơn một câu chuyện ý nghĩa đến với tôi đúng vào
hôm nay - Mệt mỏi và buồn bã lắm.
Thấy bế tắc trước mọi chuyện. Cầu mong điều này sẽ chóng qua đi.
Phải, niềm vui, nỗi buồn, tất cả rồi sẽ qua đi. Ta
biết thế, để sống trọn vẹn hơn, từng phút, từng giây, cố gắng để không hối
tiếc.
Nhưng, cứ theo cách nghĩ đó thì trên đời này phải
chăng không có cái gì gọi là trường tồn, vĩnh cửu? Và sự hi sinh, và tình yêu,
và lí tưởng... tất cả cũng chỉ là vô nghĩa, như một thoáng phù du? Tôi không
nghĩ thế. Tôi vẫn tin vào một điều gì đó để lại dấu ấn sâu nặng trong tâm hồn,
một điều gì đó mãi mãi người ta nhớ đến. Tôi tin vào sự bất tử. Khoan nói đến
những bậc anh hùng - ta chỉ nói về ngay chính ta thôi. Bạn có khẳng định chắc
chắn với tôi rằng: một lời nói, một hành động làm bạn tổn thương sẽ không để
lại chút dấu vết gì trong bạn?
Bạn có tự cho mình cái "quyền" làm người khác đau lòng rồi sau đó tự
biện minh rằng sẽ không sao đâu, mọi chuyện sẽ mau chóng trôi qua và người ta
sẽ không còn nhớ đến?
Tôi đồng ý, quyền uy, vương giả chỉ là phù du, một ngày nào đó ta chỉ còn là
cát bụi. Nhưng cát bụi cũng chứng tỏ sự hiện hữu, cát bụi cũng không che lấp
được tất cả. Và tất nhiên bạn cũng biết rằng, ngày mai của bạn là kết quả của
hôm nay.
Biết thế, nhưng mỗi lúc buồn, tôi vẫn hay tự an ủi
mình: điều ấy rồi sẽ qua đi. Và tôi xin giữ lại những niềm vui, tôi giữ lại
niềm tin trong cõi đời này có cả sự bất tử và phù du.
Tôi cũng như anh, tôi thật sự rất bế tắc. Tình yêu,
sự nghiệp, công danh của tôi, mọi thứ dường như đã đạt được, đã nắm được trong
tay nhưng bây giờ lại vụt mất tất cả. Theo bạn tôi phải làm sao? có nên ngồi
chờ "điều đó rồi cũng qua đi" hay phải đứng lên để làm lại từ đầu?
Khi đọc câu chuyện này. Tôi chợt nhớ đến 1 người
bạn, 1 người bạn cho tôi những lời khuyên đúng lúc.
Người bạn ấy đã kể cho tôi nghe câu chuyện này. Câu chuyện khi ấy đã đem đến
cho tôi 1 cảm xúc kỳ lạ.
Và ngày hôm nay đây, tôi lại kể câu chuyện này cho 1 người bạn khác của tôi,
một người bạn mà tôi rất mực yêu quý. Chính ý nghĩa sâu sắc của câu chuyện này
đã phần nào giúp bạn tôi nhận ra rằng mọi nỗi đau mà mình đang phải chịu đựng
rồi cũng qua đi. Cám ơn câu chuyện đầy ý nghĩa đã giúp bạn tôi có thêm động lực
lúc vượt qua căn bệnh hiểm nghèo. Cám ơn rất nhìều.
Đúng như thế, tất cả mọi danh vọng, chức tước, giàu
sang, địa vị rồi sẽ qua đi. Nguyên nhân đau khổ mà chúng ta thường gặp là do
chúng ta không thấy tính chất tạm bợ và mong manh của cuộc sống. Chính vì thế
đức Phật đã từng dạy cho các môn đồ rằng hãy quán chiếu năm điều thường xuyên
trong đời thường là:
1. Tất cả ai rồi cũng phải già
2. Tất cả ai rồi cũng phải bệnh
3. Tất cả ai rồi cũng phải chết
4. Những gì yêu thương, nắm giữ giữa cuộc đời ra đi
phải để lại tất cả.
5. Lúc chết chỉ đem theo cái tội và cái phước.
Do đó, bạn cũng như tôi phải quán niệm năm điều này thì lúc gặp những thăng trầm, mất mát trong cuộc sống chúng ta sẽ rất tự tại và thản nhiên bởi vì bản chất của đời người là như thế bạn nhé.
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
@

