TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)
TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

Saturday, 13 December 2025

CUỘC SỐNG BÌNH THƯỜNG

 

https://phtq-canada.blogspot.com/2025/12/cuoc-song-binh-thuong.html

From: Thich Tanh Tue <thichtanhtue@gmail.com>
Date: Fri, Dec 12, 2025 at 3:44 AM
Subject: [TIENGGOI-NONSONG] Fwd: Có một đời sống Bình Thường đã là Phước lớn rồi!!
To: Yahoogroups <TheoDauNhuLai@yahoogroups.com>
Cc: Yahoogroups <chanthienmy@googlegroups.com>

On Friday, December 12, 2025 at 12:34:26 AM PST, Thich Tanh Tue <thichtanhtue@gmail.com> wrote:
                         
 
Namo Sakya Muni Buddha

CÓ MỘT ĐỜI SỐNG BÌNH THƯỜNG ĐÃ LÀ PHƯỚC LỚN RỒI!.

         Có những ngày, ta chỉ mong cuộc sống bình thường như trước: Một bữa cơm đơn giản bên người thân, Một buổi sáng được khỏe mạnh bước ra đường, Một tối yên lành không lo nghĩ. Thế mới hiểu, điều bình thường chính là điều quý giá nhất mà ta từng vô tâm không nhận ra.

BÌNH THƯỜNG LÀ PHƯỚC - VÌ VÔ THƯỜNG LUÔN RÌNH RẬP.
Một ngày đẹp có thể hóa bão tố chỉ trong phút chốc. Người đang cười hôm nay có thể nằm xuống ngày mai. Vô thường không hẹn trước, và chính vì thế, điều bình thường là điều đáng biết ơn nhất.
Nếu ta biết nhìn sâu, sẽ thấy:
• Mỗi bữa cơm không thiếu món là phước.
• Mỗi giấc ngủ yên là phước.
• Mỗi lần hít thở giữa cuộc đời không sợ hãi – là phước.
“Hôm nay ta còn được sống, Là ngày hạnh phúc nhất.” (Kinh Tăng Chi Bộ)

BÌNH THƯỜNG- MÓN QUÀ VÔ GIÁ MÀ HIẾM AI NHÌN THẤY.
Khi khỏe mạnh, ta chẳng thấy ơn cuộc sống. Chỉ khi bệnh, mới nhận ra chỉ cần thở thôi cũng là hạnh phúc.
Khi người thân còn bên cạnh, ta dễ buông lời giận hờn. Chỉ khi họ rời xa, ta mới đau đớn hiểu rằng được ở cạnh nhau đã là phước.
Con người thường mải chạy theo điều lớn lao mà quên rằng phước thật nằm ngay trong từng điều nhỏ nhặt của hiện tại:
• Một bữa cơm còn đủ vị.
• Một mái nhà còn tiếng nói cười.
• Một sáng thức dậy vẫn còn đôi tay, đôi chân nguyên vẹn.
Đó là phước. Đức Phật dạy: “Biết đủ là giàu có, biết an là hạnh phúc.”

KHI BIẾT DỪNG LẠI, TA MỚI THẤY PHƯỚC HIỆN HỮU.
Ta khổ không vì cuộc đời thiếu, mà vì tâm luôn muốn nhiều hơn. Muốn được yêu hơn, được khen hơn, được sở hữu hơn. Nhưng càng muốn, lòng càng bất an.
Người biết đủ không phải là người có nhiều, mà là người biết dừng đúng lúc, biết trân quý những gì đang có. Bởi hạnh phúc thật không nằm ở vật chất, mà ở cảm nhận tĩnh lặng trong tâm.
Bình thường là khi ta sống ngày hôm nay mà không tiếc quá khứ, không lo tương lai. Là khi ta ăn cơm biết mình đang ăn, thở biết mình đang thở. Đó là chánh niệm, là con đường Đức Phật đã chỉ dạy.

BIẾT ƠN ĐIỀU BÌNH THƯỜNG - PHƯỚC SẼ THÊM ĐẦY.
Phước không đến từ những lễ nghi xa hoa, mà từ tâm biết ơn trong từng phút sống. Khi ta biết cảm ơn cuộc đời, cảm ơn người đã giúp, cảm ơn cả thử thách – năng lượng phước lành sẽ lan tỏa.
Người biết ơn, dù ở hoàn cảnh nào, cũng vẫn an.
Người oán trách, dù được nhiều đến đâu, cũng chẳng thấy đủ.

Bình thường mới là phước.
Vì trong cái bình thường ấy, có đủ yêu thương, đủ an nhiên, đủ hạnh phúc.   Khi ta thôi mơ những điều xa xôi, quay về sống trọn trong giây phút hiện tại, ta sẽ nhận ra: mỗi hơi thở yên lành chính là phép màu nhiệm mầu nhất của cuộc đời.

Hạnh phúc vốn là đơn giản
Nho nhỏ những điều quanh ta
Hạnh phúc hiện hữu đang là
Tỉnh thức sâu xa.. cảm nhận.
- Biết Sống thì nào ân hận
Khi mọi thứ.. rời sân ga.
Lặng nghe hơi thở vào, ra
Thấy đời bao la.. hạnh phúc.
(Như Nhiên-TTT)

Namo Buddhaya

__(())__

PHÁP THOẠI:  Thấy Pháp Thấy Như Lai- NN Thích Tánh Tuệ


--
Người Việt nào cũng yêu nước và đáp lại Tiếng Gọi của Non Sông.
Muốn ghi tên gia nhập, click here:
TiengGoi_NonSong+subscribe@googlegroups.com;