TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)
TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

Monday 8 January 2024

PHÀM SỞ HỮU TƯỚNG - GIAI THỊ HƯ VỌNG

https://phtq-canada.blogspot.com/2024/01/pham-so-huu-tuong-giai-thi-hu-vong.html

Kính mời tham khảo:

CHỮ TÂM TRONG ĐẠO PHẬT

(Ý Nghĩa Lễ Cầu Nguyện  Chuyện Trong Chùa - Chuyện Trong Đời - Thế nào là một vị Chân Tu)

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2022/05/chu-tam-trong-ao-phat.html (2022.5.10) Thế nào là một vị Chân Tu

https://thuvienhoasen.org/p22a12010/04-chu-tam-trong-dao-phat

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2019/09/chu-tam-trong-ao-phat-cu-tran-lac-ao.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2015/06/tap-san-phtq28-ai-le-phat-01-6-2015-muc.html (Tiểu-Sử TK.Thích-Chân-Tuệ)

https://phtq-canada.blogspot.com/2014/08/tieu-su-ty-khuu-thich-chan-tue-chu-tam.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2013/10/chu-tam-qua-loi-chu-to-day.html (Mc Việt Thảo - Tiền Làm Động Tâm - Tiền Sinh Bất Tịnh)

https://phtq-canada.blogspot.com/2011/05/chu-tam-trong-ao-phat-phat-hoc-tinh.html

Canada Ngày 18 Tháng 01 Năm 2024

Kính thưa Quí vị,

Tác giả bài viết dưới đây nêu lên tình trạng của Phật Giáo tại Việt Nam hiện nay, tuy đó chỉ là mặt tiêu cực, cũng đáng để mọi người quan tâm. Tác giả cũng như tuyệt đại đa số người dân tin theo đạo Phật, một cách hết sức hời hợt, nông cạn và thiển cận. Cho nên từ xưa nay, bọn người xấu lợi dụng niềm tin u mê đó, để mưu cầu danh lợi trong tôn giáo. Bọn người ma mị này đã mê hoặc hơn 2 tỷ người trên thế giới, qua đức tin cầu nguyện phản khoa học, ngu xuẩn, khởi đầu từ phương tây. Chúng dùng tôn giáo, tu sĩ và giáo dân làm gián điệp, để đem quân xâm lược, chiếm đóng và đô hộ các nước khác khắp nơi, qua bọn dân bản xứ, cam tâm phản quốc bởi niềm tin nơi tôn giáo thần quyền hoang đường hơn 2024 năm nay.

Người tin theo một tôn giáo nhất thiết phải tìm hiểu giáo lý, tín lý hợp với chân lý mới gọi là chánh tín, chánh kiến. Ngược lại, đó là người u mê, chỉ đến với tôn giáo qua cầu nguyện cho bản thân mình, cho thân nhân mình, cho tôn giáo mình, cho xứ sở mình. Cái gì cũng vì mình và của mình, đó chính là bản ngã, chính là sự u mê. Người u mê, người say mê, hay người điên đảo không bao giờ nhận ra bản thân u mê, say mê hay điên đảo.

Tóm lại, chỉ vì mặt tiêu cực của một số chùa chiền hay một số tu sĩ, người nào quay lưng với chùa, với chân lý, người đó chính là người vô não, không trí tuệ, nói rõ hơn chính là kẻ u mê, tệ hơn đó chính là kẻ ngoại đạo, đang đánh phá chánh đạo, được sự tiếp tay cổ võ từ những kẻ thực sự u mê trên đời này.

vp.phậthọctịnhquang.canada

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

 TÔI XIN QUAY LƯNG VỚI CHÙA

Tôi không dám đánh giá ai trong đám đông dân Việt là u mê cuồng tín, tôi chỉ khẳng định chắc chắn là Tôi Không U Mê. Trước kia, tôi cũng hay đến chùa, tôi theo Đạo Phật, tôi kính Đức Thích Ca Mâu Ni, tôi còn kính cả Chúa cả Phật... Tôi vãn cảnh chùa để hòa mình vào khung cảnh thanh tịnh, ăn chút cơm chay, cúng một số tiền nhỏ, vậy thôi.

Nhưng từ khi thấy sư sãi giờ đã (không nói hoàn toàn) xa rời cuộc sống tu hành khổ hạnh mà họ coi tu hành là nơi kiếm ăn, hưởng lạc. Họ không còn mặc áo vàng vải thô truyền thống, đi chân đất, ăn chay đạm bạc, uống nước vối nữa. Mà thay vào đó là những khuôn mặt láng mượt phồn thực, những bộ quần áo lụa sang trọng màu mỡ gà hay màu thâm máu đỉa, dép da hàng hiệu, đồng hồ Rolex, điện thoại Vertu, xe Camry bạc tỷ, những bữa tiệc xa hoa rượu thịt, đặc biệt có khi còn trai gái trong chùa, cả gái tự cấp và bên ngoài đưa vô.

Nghe nói tất cả những chùa chiền có giá trị tâm linh cao như Bái Đính, Chùa Hương, Trúc Lâm Yên Tử, Ba Vàng v.v. đều được giao cho các doanh nghiệp đại gia, có bảo kê của ai đó, nâng cấp mở rộng thành những "khu du lịch tâm linh", thực ra là những cỗ máy in tiền nuôi lũ đội lốt đầu trọc và quan chức đứng sau.

Chùa Bái Đính cổ kính biến thành "Công ty TNHH Chùa Bái Đính" hoành tráng gần ngàn ha, giá trị hàng ngàn tỷ đồng.

Công ty mà chẳng sản xuất kinh doanh gì ngoài sự u mê của bá tánh, không một nhà máy nào hiệu quả bằng.

Thừa thắng xông lên, đại gia xây Bái Đính lại đang xây quần thể chùa Tam Chúc ở Hà Nam, dự định là lớn nhất thế giới, có cả khu biệt thự, casino... thì hết biết.

Thằng trọc phú rởm đời lại còn đúc tượng đồng (sao không tượng vàng luôn cho máo) hình bán thân vợ nó như Phật ngồi nơi chính điện, mà bá tính vẫn sì sụp khấn vái thì quả là hết thuốc chữa.

Trúc Lâm Yên Tử linh thiêng của Thượng Hoàng Trần Nhân Tông được giao cho sư đại biểu Quốc hội Thích Thanh Quyết trụ trì cùng với chùa Phúc Khánh và một chùa khác ở Hà Nội.

Yên Tử thì lập BOT thu tiền bá tánh có công an gác cửa.

Phúc Khánh nổi tiếng với "dịch vụ" cúng sao giải hạn 200,000đ, thiếu 50,000đ cũng không chịu vì "chùa lỗ chổng vó" (nguyên văn lời Sư Trụ Trì).

Chùa Hương thì biến thành nơi kinh doanh ô trọc với quán thịt cầy, thịt rừng trên đường vào, có cả thịt mèo giả "cầy hương"...

Với những chùa như thế thì hỏi tôi có nên đến chùa nữa không?

Câu trả lời rằng không.

Tôi chính thức quay lưng với chùa.

Đến làm gì khi thấy cảnh quỷ ma đang khuấy động Phật môn? Đến để mang những đồng tiền hiếm hoi mồ hôi nước mắt đi nuôi lũ gian manh lợi dụng kiếm ăn trên đầu bá tánh ư? Không, không đời nào!

Có người bảo rằng ta đến chùa vái là vái cái áo cà sa, tức là vái Phật, không phải vái sư. Tôi lại thấy cái áo được mắc trên cái "giá" không xứng đáng là những sư đầu trọc giả danh làm ô uế cửa Phật, nên tôi không vái.

Tôi không đi chùa, nhưng tôi để Phật ở trong tâm, ở tại nhà tôi. (nói như con vẹt)

Tâm mình trong sáng, mình sống thiện lương, không tham lam hại người, thì mình chẳng cần sám hối, chẳng cần lên chùa dâng lễ cho to, cúng dường cho lớn, "hối lộ" để mong thần Phật xá cho những tội lỗi của mình...

Mặc ai lên chùa cứ lên, tôi chính thức quay lưng!

Xin thật tâm xin lỗi những vị sư chân chính, khi đám sâu mọt quá nhiều làm hỏng hết nồi canh rồi...! (còn nhiều nồi canh ngon sao bạn không thấy, tâm nào cảnh nấy, bạn biết hay không vậy?)

TRẦN TÂN

#8saigon

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

https://phtq-canada.blogspot.com/2024/01/pham-so-huu-tuong-giai-thi-hu-vong.html

Canada Ngày 08 Tháng 01 Năm 2024

Kính thưa Quí vị,

Từ lâu lắm rồi, con người quên cốt tủy của đạo Phật chính là giáo pháp. Đạo Phật không coi trọng hình tướng, hình tượng hay các nghi lễ tôn giáo. Giáo pháp đạo Phật dạy rằng: Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng. Nghĩa là: những thứ có hình tướng là giả tạm, có ngày sẽ hư hoại, bị hủy diệt. Cho nên ngay kim thân của đức Phật cũng không phải là cốt tủy, huống là những thứ còn lại sau khi hỏa thiêu kim thân của đức Phật, được người ta gọi là xá lợi, được trân quí và xây bảo tháp tôn thờ, cầu nguyện. Con người đã đi quá xa giáo pháp cốt tủy của đạo Phật rồi. Thậm chí có người còn thờ tóc, móng tay của các vị giảng đạo đương thời, hay phịa ra xá lợi tóc, xá lợi răng, xá lợi xương của đức Phật, hoặc của các vị thánh tăng, các vị tu hành đắc đạo. Sau khi hỏa thiêu nhục thân của các vị tu hành, các vị đệ tử u mê tuyên bố thu được nhiều xá lợi. Điều này chỉ là ngu xuẩn hay gạt gẫm. Thậm chí có một cư sĩ cũng thu được cả xô 13.000 viên xá lợi, đó là cư sĩ Tịnh Hải Việt Định Phương được tuyên truyền vãng sanh ngày 10-02-2010, nguyên là chủ nhiệm kiêm chủ bút Nhật báo Trắng Đen, nổi tiếng nhờ vụ gạt gẫm Tổng Thống Cộng Hòa Trung Phi Jean-Bédel Bokassa, đưa ái nữ Martine giả (cô Ba xi sinh năm 1953). Đi chùa thờ xá lợi để cầu lạy van xin cho được mua may bán đắt, cầu thăng quan tiến chức, cầu bản thân được mạnh khỏe, cầu mọi thứ… đến khi chết nhờ thầy tụng kinh gõ mõ để cầu được vãng sinh về cực lạc. Những thứ đó là hoang đường điên đảo nhất mà con người đã làm bao lâu nay.

Tóm lại, xá lợi dù thật hay giả, được tôn thờ hay bày bán tại India, Myanma, Thailand, Laos, Cambodia, China, Japan, Korea, Việt Nam, không có giá trị nào trong giáo pháp của đạo Phật.

Ghi thêm: XÁ LỢI TÓC PHẬT THÍCH CA được quảng cáo bán tại Ni Cô Thích Nữ Huệ Tâm Hoàng Ân Cổ Tự P1 Thành phố Biên Hòa, Tỉnh Đồng Nai từ nhiều năm nay rồi.

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll




lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Ghi chú: Bài viết dưới đây khá hay, tuy có vài điểm không đồng thuận. Kính chuyển. vp.phtq.canada

----- Forwarded Message ----- 

From: VNExpressNews <vnexpressnews@googlegroups.com>  To: VNExpressNews  <vnexpressnews@googlegroups.com> Sent: Sunday, January 7, 2024 at 03:38:43 p.m. EST Subject: Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau 

Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau

Câu được đặt thành tít nói trên không phải của tôi mà là một câu thơ trong bài thơ dòng chính thống nổi tiếng của thi sĩ Vũ Cao, bài “Núi đôi”. Tiện đây nói luôn, tên gọi của cuốn sách, tác phẩm văn nghệ, bài báo… phải dùng từ “tít” (title) mới chuẩn, chứ không như bây giờ người ta dùng tùm lum tà la là “tựa”, “tựa đề”, đọc rất khó chịu. Nói không ngoa, cứ 100 phóng viên chuyên viết về văn hóa văn nghệ thì có tới 99 vị rưỡi sai trong vụ này, hoặc cẩu thả, hoặc dốt.

Đạo Phật, chùa, cửa thiền, nhà sư, người tu hành, tiếng chuông chùa, cổng “tam quan”, tượng phật, kinh phật, chùa làng… từ xa xưa đã in vào tiềm thức, ký ức dân chúng kể cả người tu lẫn không tu, như niềm kính trọng, ngưỡng mộ, yêu thương. “Chùa xưa ở lẫn cùng cây đá/ Sư cụ nằm chung với khói mây”, cụ Tam Nguyên Yên Đổ đã vẽ nên thật đẹp, dễ thương. Làng tôi cũng có ngôi chùa nhỏ, chùa bà Đanh – Thiên Phúc Tự, có từ thời nhà Lý, được triều Mạc xây lại hoàn chỉnh, tới cuối triều Nguyễn lại được đại trùng tu, là niềm tự hào của bất kỳ người dân nào nơi đây. Chùa, Phật, sư… có một thời thật gần gũi, dễ thương, được tôn kính.

Giờ thì không còn nữa, không chỉ ở quê tôi mà cả nước này. Những Bái Đính, Tam Chúc, Ba Vàng…, thậm chí cả Quán Sứ nữa, sặc mùi tiền, tính thô tục, đã làm đạo Phật xuống dốc không phanh. Chủ trương “Đạo pháp, dân tộc và chủ nghĩa xã hội” với những sư quốc doanh đã biến một tôn giáo cao đẹp thành món hổ lốn tầm thường. Chẳng cần đợi đến cuối mùa chiêm, cũng chả cần quân giặc tới, những thân cau cứ cháy đỏ rừng rực hết cả chùa chứ đâu chỉ dừng ở cổng.

Tôi vốn không định viết gì về đạo Phật bởi tôi vô thần, vả lại, như đã kể, chùa và sư đối với tôi đã nhiều năm đọng hình ảnh đẹp. Nhưng sau vụ nhơ nhuốc “xá lị tóc” thì kẻ vô thần đành phải “xé rào”, bày tỏ đôi lời.

Vụ chùa Ba Vàng (ngôi chùa đầy tai tiếng) trưng bày “tóc phật” đã thể hiện sự xuống đáy của hệ thống Phật giáo xứ này. Không chỉ những kẻ giả danh sư như Thích Trúc Thái Minh hư hỏng mà còn phơi bày cả hệ thống đã bất lực trước cái xấu cái ác, trước sự giả dối, lừa mị, u mê. Trong hệ thống ấy, phải kể ra Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam quốc doanh với đủ ban này bệ nọ, ông này ông kia; cả chính quyền với hệ thống chính trị đủ tầng lớp, mà cụ thể là Ban Tôn giáo chính phủ; là rất đông dân chúng mê muội u mê…

Xứ này luôn có cái kiểu “mất bò mới lo làm chuồng”. Không một ai trong bộ máy quản chùa quản sư ngay từ đầu nhìn ra sự lố lăng của sư Minh và chùa Ba Vàng, để tới khi thiên hạ vạch vòi thì nhảy cẫng lên. Ban Tôn giáo chính phủ, Giáo hội Phật giáo, chính quyền tỉnh Quảng Ninh đã gần như không làm gì suốt thời gian dài, cứ để một kẻ thầy chùa giả danh dẫn dắt.

Nói đâu xa, hãy hỏi xem đứa nào chế ra cụm từ, món “xá lị tóc”, “xá lợi tóc” rồi cả đám đua nhau nói theo nó. Ngay cả giáo hội, cụ thể là Trung ương hội với đầy đủ ông nọ bà kia phẩm trật, chức tước hoành tráng, như pháp chủ, đại lão hòa thượng, hòa thượng, thượng tọa chứ có phải sư chú sư bác tầm thường đâu, mà vẫn ủng hộ, chấp nhận cái khái niệm “xá lị tóc” bố láo ấy, không hé răng lên tiếng một nhời phản đối, đủ biết trình độ thế nào.

Thiên hạ xưa nay ai cũng biết, cũng hiểu “xá lị” để chỉ những thứ còn lại sau cuộc hỏa thiêu thân xác. Làm quái gì có xá lị tóc. Tóc có bằng inox cũng tan chảy trong cuộc thiêu đốt, thế mà nó nói vẫn có người tin. Còn nếu bảo rằng đó là tóc do phật để lại lúc còn sống (cứ cho là thế đi) thì xin thưa, phải gọi nó là di vật (vật được để lại). Đứa núp bóng cửa phật chế ra từ “xá lị tóc”, vậy mà cả đám u mê, kể cả chính quyền, giáo hội, báo chí, cứ nhao nhao theo nó, để nó dẫn dắt, thật chả ra làm sao.

Khi trước, tôi rất yêu mến cảnh chùa, kính trọng các nhà sư, luôn nhìn bằng tấm lòng ngưỡng mộ, thậm chí thần phục. Nay thì đám sư kim tiền, mượn Phật để làm điều dị đoan khiến tôi rất nghi ngờ trình độ và tâm tu của họ.

Đã đến lúc cần trùng tu đạo Phật ở xứ này, chứ không chỉ xây chùa, tu bổ chùa. Hạng chùa to tượng lớn như Bái Đính, Ba Vàng, Tam Chúc cần bị tước chữ “chùa” bởi nó chỉ là trung tâm thương mại. Giáo hội cần đi về chính đạo, rũ bỏ cái áo quốc doanh đã mặc lâu nay. Còn không thì nên giải tán.

Phật tại tâm. Ai muốn đi trên nẻo phật, cứ đi, không cần phải được giáo hội quốc doanh chấp nhận. Tu hành mà cũng chia bè kéo phái sao gọi là tu. Dẫn lôi dân vào cõi u mê, đó là tội ác.

Trần Quốc Kim

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll