TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)
TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

Tuesday, 11 November 2025

ĐẠI THỪA TIỂU THỪA

Tuesday, November 11, 2025

Thứ Hai, ngày 10 tháng 11 năm 2025

Kính thưa Quí Thầy,

Chúng tôi được biết có nhiều vị cư sĩ và tu sĩ tu theo phái Nguyên Thủy thường đả kích Phật Giáo Đại Thừa, 

cho rằng đó là sản phẩm của Trung Hoa.

Thậm chí có người còn xem Phật Giáo Đại Thừa như kẻ thù, phá hoại PG, chúng tôi kèm theo dưới đây.

Kính mong Quí Thầy từ bi chỉ giáo. Rất cảm ơn Quí Thầy.

Kính thư,

Vũ Văn Vương

 

---------- Forwarded message ---------

From: NGUYEN MH via diendan banvang

Date: Mon, Nov 10, 2025 at 7:39 AM
Subject: [BANVANG] Phật Di Đà là do các Sư Trung Quốc tạo ra

Tất cả Dalai Lama của Mật Tông… đều là người Tây tạng?

Tất cả Sư Tổ của Tịnh độ Tông… đều là người Trung hoa?

Không có người nào là Ấn độ? Mặc dù đạo Phật xuất phát từ Ấn độ ? chế tác thêm để làm gì ?

Như vậy:

-* Tây tạng chế tác thêm… Dalai Lama …

-* Trung quốc chế tác thêm… Phật Di Đà …

-* Việt nam chế tác thêm… Ngọc Hoàng … (Cao Đài)

Như vậy xin hỏi Quán Thế Âm Bồ Tát có thật không ? Phật Di Đà có thật hay không ?

Đại Thừa phịa ra Phật Di Đà, QTA BT để làm gì ? gạt gẫm bá tánh ? 

 

Phật Di Đà chỉ có trong Kinh Đại thừa, nhưng không có trong Kinh Nguyên thủy.

90% người Thái lan, Miến điện, Tích lan, Cao miên, Lào… tu theo Phật giáo Nguyên thủy cho nên họ không thờ Phật Di Đà 

… //… Chỉ có Trung quốc, Việt nam, tu theo Đại thừa, thờ Phật Di Đà mà thôi .!.!. Điều nầy có nghiã là: Phật A Di Đà là giả tạo 100%.

 

Hãy thức tỉnh, trở về với Chánh pháp. Đó là:

-1)* Hãy cầu xin Chư Phật gia hộ cho tâm của chúng ta được an tịnh. (Xem kinh Atanatiya Sutta và kinh ... ) 

Chư Phật là Thất Phật, với 6 Vị Phật có trước Phật Thích Ca, nhưng không có Phật Di Đà trong 6 vị Phật nói trên. (Xem kinh Đại bổn, Trường bộ kinh)  

-2)* Hãy cầu xin Chư Phạm Thiên hộ trì, hướng dẫn và trợ duyên, khi bị hoạn nạn hay đau bệnh. (Xem kinh Ratana Sutta và kinh ... ) 

Chư Phạm Thiên là các Thiên nhân, Celestial beings ... như: Maha-Brahma, Baka, Sahampati, Sakka …

-3)* Hãy luôn luôn sống trong Chánh niệm, Sammã Sati để … An trú trong hiện tại.  

Kinh cầu thỉnh Chư Thiên

Chư Thiên ngự trên hư không,

Địa cầu thượng ngự rõ thông mọi điều.

Chư Thiên thần lực có nhiều,

Đồng xin hoan hỷ phước đều chúng tôi.

Hộ trì Phật giáo Tăng bồi,

Các Bậc Thầy Tổ an vui lâu dài.

Quyến thuộc tránh khỏi nạn tai,

Chúng sanh được hưởng phước dài bền lâu.

Chúng tôi vui thú đạo mầu,

Tu hành tinh tấn ngõ hầu siêu sanh.



Canada, Monday, November 10, 2025

Kính thưa Quí vị,

Đề cập đến phạm trù tôn giáo, khó có thể nói ngắn gọn cho dễ hiểu, dễ tiếp nhận, có thể tiếp thu được.

Các điểm cần nêu lên như sau:

1. Đạo Phật là một tôn giáo hàm chứa triết lý sống thực, không mơ hồ, không ảo tưởng.

2. Cầu nguyện là nền tảng của tất cả tôn giáo. Thực tế, cầu nguyện có ai được gì đâu ? Tuy nhiên, mọi người đều thích cầu nguyện. Tại sao ?

3. Tất cả tôn giáo đều ca ngợi vị giáo chủ và buộc tín đồ phải tôn thờ, nhận làm cha, làm chúa, là đấng tạo hóa, tạo ra vũ trụ. 

Đạo Phật không coi trọng việc cầu nguyện, nhưng vẫn có phái cầu nguyện. Tại sao ?

4. Tôn giáo truyền bá qua nhiều thời đại, qua nhiều quốc gia, nên tam sao thất bổn, nhiều tạp phẩm trà trộn nên chia ra nhiều chi nhánh, chống đối nhau, thậm chí tàn sát lẫn nhau, dù cùng thờ một chúa. Thí dụ: Russia và Ukraine cùng theo đạo Orthodox thờ chúa đánh nhau mấy năm nay tàn khốc, tàn bạo, cùng cầu nguyện chúa tiêu diệt đối phương. 

Công giáo và Tin Lành cũng tàn sát nhau không khoan nhượng cả ngàn năm qua.

5. Do đó, còn có nhiều nghi vấn, thắc mắc về nhiều vấn đề, như nên chôn hay thiêu người đã mất, ăn chay hay ăn mặn, cúng kiến người quá cố có nhận được chăng ?


Kính mời Quí vị tham khảo các tài liệu đã được vp.phtq.canada phổ biến từ nhiều năm qua sau đây:


BỒ TÁT ĐẠI THẾ CHÍ CÀNH HOA SEN XANH (TKN Thích Nữ Chân Liễu 2011)

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/09/ai-chi-bo-tat-canh-hoa-sen-mau-xanh.html

         http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2011/01/ai-chi-bo-tat-canh-hoa-sen-mau-xanh_18.html

BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM CHUỖI NGỌC TRÂN BẢO PHÁP THÍ

         http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2012/02/chuoi-ngoc-tran-bao-phap-thi.html

BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM VIÊN NGỌC MINH CHÂU - SUY NGẪM LỜI PHẬT DẠY

         http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2021/09/vien-ngoc-minh-chau.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/12/tu-tanh-tam-bao-vien-ngoc-minh-chau.html

BỒ TÁT THIÊN THỦ THIÊN NHÃN (Thích Nữ Chân Liễu)

http://phtq-canada.blogspot.ca/2012/05/bo-tat-thien-thu-thien-nhan.html

         http://lotus-lantern-canada.blogspot.ca/2012/04/bo-tat-thien-thu-thien-nhan.html

         http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2012/04/bo-tat-thien-thu-thien-nhan.html

ĐẠI THỪA VÀ TIỂU THỪA

https://phtq-canada.blogspot.com/2016/06/cac-tu-si-phat-giao-phai-nho-cac-ca-si.html

ĐẠO PHẬT LÀ ĐẠO GIÁC NGỘ -TÔN GIÁO LÀ MÊ TÍN & GẠT GẪM

https://phtq-canada.blogspot.com/2011/11/giac-ngo-va-giai-thoat.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2013/07/hinh-thuc-me-tin-khong-phai-la-phat-giao.html

(HÌNH THỨC MÊ TÍN KHÔNG PHẢI LÀ PHẬT GIÁO)

KHÔNG CẦN CÁC HÌNH THỨC TÔN GIÁO

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/07/ton-giao-tot-nhut.html (Không Cần Các Hình Thức Tôn Giáo)

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/04/hang-ty-nguoi-cau-nguyen-thien-chua.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/05/niem-tin-ton-giao-va-bao-luc-bao-loan.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2022/01/khong-can-cac-hinh-thuc-ton-giao.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2014/05/hien-tuong-me-tin-trong-cac-ton-giao.html

THẬP ĐẠI NGUYỆN PHỔ HIỀN BỒ TÁT

https://daophatngaynay.com/vn/phat-phap/giao-phap/bo-tat-dao/4401-thap-dai-nguyen.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2012/09/thap-ai-nguyen-ngai-pho-hien-bo-tat.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2021/02/thap-dai-nguyen.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2021/11/muoi-dieu-nguyen-lon.html Tuesday, 30 November 2021

         https://phtq-canada.blogspot.com/2022/04/muoi-dieu-tam-niem-muoi-dieu-nguyen-lon.html

TỰ TÁNH TAM BẢO - ĐỊA TẠNG BỒ TÁT (Thích Nữ Chân Liễu) MƯỜI ĐIẾU TÂM NIỆM

         http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2022/03/tu-tanh-tam-bao.html

         vấn đề tro cốt Saturday, March 19, 2022

TƯỢNG PHẬT TƯỢNG BỒ TÁT & SỰ CẦU NGUYỆN (PHTQ 16 - PHẬT ĐẢN 2011)

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/05/suy-ngam-tuong-phat-tuong-bo-tat-phtq.html

VẤN ĐỀ ĐẠI THỪA VÀ TIỂU THỪA

https://phtq-canada.blogspot.com/2016/06/cac-tu-si-phat-giao-phai-nho-cac-ca-si.html

 

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

--

Con người thông minh dù khi đang sống bình an cũng nên suy nghĩ phòng khi có lúc sẽ gặp nguy khó.
Gia nhập, click here:
Cu-An-Tu-Nguy+subscribe@googlegroups.com

On Fri, Nov 7, 2025 at 11:38 AM Phat-Hoc Tinh-Quang <cutranlacdao.brampton@gmail.com> wrote:

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/

Ý Nghĩa Chấp Ngã Và Chấp Pháp

Tỳ-Khưu Thích-Chân-Tuệ

Chấp ngã:  Hầu như mọi người trên thế gian này đều cho rằng: thân xác này là thực, tâm hồn này là thực. Nhưng thực ra, thân xác tứ đại này do đất, nước, gió, lửa, tạo thành, không có gì gọi là thực. Tại sao vậy? 

Bởi vì nếu ngày nào chúng ta không bồi dưỡng cho tấm thân, những chất từ đất sinh ra như cơm gạo, những chất như nước sữa, những chất như không khí, những chất tạo hơi ấm, thì ô hô tử vong. Ðến cuối cuộc đời, thân xác này cũng phải để lại và tan rã, cát bụi trở về với cát bụi. Có gì là thực đâu? Còn tâm hồn của chúng ta thay đổi liên miên, từ bé đến lớn, từ hôm qua đến hôm nay, từ giây phút trước đến giây phút hiện tại. Tâm hồn của chúng ta, trong kinh sách gọi là "tâm thức", không có gì gọi là thực, đó chỉ là một dòng chuyển biến, trong từng sát na, trong từng giây phút, không bao giờ ngừng nghỉ, khi con người chưa ngộ đạo.

Trong đạo Phật, chấp thân tứ đại là mình, chấp tâm vô thường là mình, gọi là "chấp ngã". Vì vậy bản ngã mà người đời coi như là một "linh hồn vĩnh cữu", đó chỉ là "ảo tưởng" mà thôi. Chính cái ảo tưởng này là nguyên nhân của phiền não và khổ đau trong cuộc đời.

Chấp pháp: Con người thường cho rằng mọi việc trên đời đều tồn tại vĩnh viễn. Chúc tụng nhau hạnh phúc trăm năm. Tình bạn muôn năm, tình yêu bất diệt. Cầu xin mãi mãi bình yên, không gặp nạn tai, không chuyện phiền toái. Tất cả chỉ là niềm mơ ước, mong muốn mà thôi, không phải là sự thực. Con người khi đạt được một địa vị nào đó trong xã hội, có được một sự nghiệp nào đó trên đời, thường nghĩ rằng, mong rằng, những thứ đó là miên viễn, là thường còn. Con người vĩnh viễn giữ được những điều mình đang có. Bởi vậy cho nên mới có Hoàng Thượng vạn tuế, Tổng Thống muôn năm, Chủ Tịch muôn đời, Hội Trưởng vạn niên!

Sự thực, muôn pháp trên thế gian, muôn việc trên cõi đời, từ vật chất cho đến tinh thần đều biến chuyển đổi thay, không bao giờ ngưng. Nhứt là những thứ có hình thức, tướng mạo, lớn như quả địa cầu, dãy núi, nhỏ như trái cam, hạt cải, đều trải qua bốn giai đoạn:"sinh, trụ, dị, diệt". Nghĩa là mọi vật được sinh ra bằng cách nào đó, trụ thế được một thời gian nào đó, rồi cũng đến lúc biến dị và cuối cùng là hoại diệt. Trong đạo Phật gọi đó là "vô thường". Ở thế gian người ta gọi đó là "sự tàn nhẫn vô tình của thời gian". Mọi pháp thế gian đều không tồn tại qua thời gian. Một tòa nhà cao chọc trời kiên cố, một hệ thống xa lộ vĩ đại, tất cả chỉ còn là đống gạch vụn sắt vụn sau một cơn động đất. Một thị trấn sầm uất đông dân, nhà cửa đông đúc, tất cả chỉ còn là một khoảnh đất điêu tàn hổn độn, sau khi một cơn bão tố khủng khiếp đi ngang qua. Con người thấy đó rồi mất đó. Trên đời không có gì đáng để cho "con người tỉnh thức" phải hơn thua tranh chấp cả!

Còn theo đuổi việc hơn thua tranh chấp, con người vẫn còn si mê, chưa thức tỉnh, cho nên không thể có cuộc sống ý nghĩa được.

Trong Kinh Kim Cang, Ðức Phật có dạy: "Phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng".

Nghĩa là phàm ở trên đời những gì có hình thức, tướng mạo, có thể nhìn thấy bằng cặp mắt thường, đều là hư vọng, là giả tạm, không tồn tại vĩnh viễn, kể cả cái thân xác của chúng ta hiện có.

Các câu tục ngữ như: "Bèo hợp rồi tan, trăng tròn rồi khuyết", "Thương hải biến vi tang điền", hay "Bức tranh vân cẩu, kiếp người tang thương", chính là nghĩa đó vậy.

Cái tâm nghĩ suy, tính toán hơn thua, lăng xăng lộn xộn, suốt ngày suốt đêm, có phải thực là: chúng ta hay chăng? Sách có câu: "Người vui cảnh đẹp bao lâu. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ". Nghĩa là cùng một cảnh, nếu chúng ta có tâm sự buồn phiền áo não, không thấy cảnh vui chút nào. Còn nếu chúng ta có tâm trạng hân hoan vui vẻ, dù cây khô trụi lá, cảnh vẫn đẹp vui như thường. Cái tâm hân hoan vui vẻ là của chúng ta, hay cái tâm buồn thảm lê thê là của chúng ta?

Sách cũng có câu:"Tâm buồn cảnh được vui sao. Tâm an thì cảnh ngộ nào cũng an". Cùng một câu nói, nếu tâm an ổn, vui vẻ mát mẻ, chúng ta cho là: nói-đúng-nói-phải, nói-sao-cũng-được, nói-ngược-cũng-xong. Trái lại, tâm đang bực bội, ai nói câu nào, chúng ta cho là: nói-sai-nói-bậy, nói-xiên-nói-xỏ, nói-bóng-nói-gió, nói-hành-nói-tỏi, nói-quấy-nói-quá. Ðối với người thân, thương yêu trìu mến, tâm chúng ta tốt, mặc dù chưa chắc, lúc nào cũng tốt, được y như vậy. Còn như đối với, kẻ thù người oán, tâm mình không tốt, sẵn sàng gây nên, phiền não khổ đau, cho cả nhà họ. Họ càng khổ đau, nhiều đến chừng nào, mình khoái chừng đó!

Vậy, thực sự nghĩ xem, chúng ta là người, có tâm thực tốt, hay tâm không tốt? Chẳng hạn như nếu, chúng ta đang cần, giúp đỡ khẩn cấp, khi gặp tai biến, thì viên cảnh sát, chính là ân nhân. Còn nếu chúng ta, vi phạm luật pháp, làm chuyện mờ ám, làm ăn phi pháp, bóng dáng cảnh sát, thực chẳng đáng ưa, chút xíu nào cả. Cùng một câu chuyện, chúng ta ưa thích, thì cho là đúng, ngược lại không ưa, mình cho là sai. Cái tâm thay đổi, bất thường như vậy, "thực" là chúng ta, như vậy hay sao? Bởi vậy, kinh sách có câu: "Tùy tâm biến hiện". Nghĩa là mọi sự việc trên thế gian này biến hiện như thế nào, tốt hay xấu, lành hay dữ, đúng hay sai, phải hay quấy, được hay không, đều do tâm của chúng ta biến hiện ra cả. Cái sự cảm thọ, tùy theo tâm trạng, tùy theo cá nhân, không ai giống ai, không có lúc nào, giống với lúc nào, không có nơi nào, giống với nơi nào, không thời đại nào, giống thời đại nào. Do đó cho nên, "tâm thọ" thực sự, hết sức nguy hại, không đáng tin cậy, một chút nào cả.

Do tâm tham lam, con người thọ nhận, đủ thứ vật chất, của cải tiền bạc, vinh thân phì gia, không cần biết đến, của đó chính tà, bo bo giữ gìn, cho đến lúc chết, sinh lòng tiếc của, nhắm mắt không yên. Do tâm sân hận, con người thọ nhận, đủ thứ lời nói, thiệt là khó nghe, dù vô nghĩa lý, sinh lòng thù oán, bực dọc tức tối, khó chịu bất an. Do tâm si mê, con người thọ nhận, những chuyện thị phi, phải quấy đúng sai, hơn thua tốt xấu, những chuyện thương ghét, trả thù báo oán, gặp điều bất bình, chạm chút tự ái, hăm he thưa kiện, gây bao đau khổ, phiền lụy người khác, dù thân hay thù. Nói vắn tắt là: Thọ nhiều khổ nhiều, chấp nhiều mệt nhiều. Buông xả thì thanh thản, tha thứ thì thư thái. Chuyện hiểu rất đơn giản, thực hành không dễ dàng, nhưng không phải bất khả. 

Trong Kinh Pháp Cú, Ðức Phật có dạy: "Thắng lợi sinh thù oán. Thất bại chịu khổ đau. Không quan tâm thắng bại. Sống an lạc hạnh phúc", chính là nghĩa đó vậy.

Lại thêm nữa, tâm của chúng ta luôn luôn giàu sự tưởng tượng nên mới gây ra đau khổ. Có người nói ra, một câu thực là: vô-thưởng-vô-phạt, chúng ta tưởng tượng, suy diễn thêm ra, vẽ rắn thêm chân, để rồi chuốc lấy, giận dỗi bực bội, phiền não khổ đau. Chuyện này xảy ra, trong mọi cuộc sống, của mọi gia đình, ở khắp mọi nơi, rất là thường xuyên. Trong cuộc nói chuyện, thảo luận đông người, thường dễ xảy ra, những chuyện mích lòng, chỉ vì câu nói, hiểu lầm nào đó, từ miệng một người, được cộng thêm với, tâm trí tưởng tượng, của các người khác. Tâm trí tưởng tượng, của vợ hay chồng, cũng thường dẫn tới, những chuyện ghen tuông, tạo nên sóng gió, làm giảm rất nhiều, hạnh phúc gia đình. Có một đám mây, ở trên không trung, lơ lửng bay qua, ánh sáng thái dương, hiện ra ngũ sắc, rực rỡ huy hoàng, con người tưởng tượng, đó là thần linh, thượng đế giáng trần, ban phước phép lành, giáng điển ứng nghiệm. Thực là quá sức, mê tín dị đoan! Do đó cho nên, "tâm tưởng" thực sự, hết sức nguy hại, không đáng tin cậy, một chút nào cả.

Tâm trí suy nghĩ, luôn luôn tiếp nối, không ngừng không nghỉ, từ chuyện này đến chuyện khác, từ việc này đến việc khác, từ người này đến người khác, từ nơi này đến nơi khác, từ xứ này đến xứ khác, từ đời này đến đời khác, tạo thành một dòng tư tưởng, kéo dài vô cùng vô tận, gọi là tâm hành. Trong những lúc đó, tâm chúng ta có, những dòng tư tưởng, tiếp nối liên tục, chúng ta hãy thử, tìm cách dừng lại, không suy nghĩ tiếp, xem được hay không? Chắc chắn là không!

Lúc đó, dừng nó không dễ, thì mới biết rằng: chúng ta không làm chủ được tâm hành của chính chúng ta vậy. Lúc còn khỏe mạnh như vậy, chúng ta còn không kiểm soát, không điều khiển, không làm chủ được tâm hành của chính mình. Lúc sắp lìa đời, thân thể rã rời, tứ chi đau đớn, thần kinh suy nhược, chắc chắn chúng ta, sẽ bị tâm hành, dẫn dắt đi đâu, thì đến đó vậy. Thí dụ như lúc lên giường muốn ngủ, nhưng cái tâm hành cứ lo lắng, suy nghĩ vớ vẩn vẩn vơ hoài, muốn dừng cũng không được, cứ tiếp nối liên tục, trằn trọc suốt đêm thâu, không thể nào chợp mắt được! Do đó, chúng ta nên biết: "tâm hành" chính là động cơ, dẫn dắt con người vào vòng sanh tử luân hồi, nên trong kinh sách, còn gọi là "hành nghiệp".

Chúng ta luôn luôn khởi vọng niệm đẹp hay xấu, khi mắt trông thấy một hình sắc nào đó, gọi là nhãn thức. Chúng ta luôn luôn khởi vọng niệm dễ nghe hay khó nghe, khi tai nghe thấy một âm thinh nào đó, gọi là nhĩ thức. Chúng ta luôn luôn khởi vọng niệm dễ chịu hay khó chịu, khi mũi ngửi thấy một mùi nào đó, gọi là tĩ thức. Chúng ta luôn luôn khởi vọng niệm ngon hay dở, khi lưỡi nếm thấy một vị nào đó, gọi là thiệt thức. Chúng ta luôn luôn khởi vọng niệm thích hay không thích, khi thân xúc chạm một vật nào đó, gọi là thân thức. Chúng ta luôn luôn khởi vọng niệm luyến thương hay tức giận, khi ý nghĩ nhớ tới một chuyện nào đó, gọi là ý thức. Ðể rồi những vọng niệm như vậy, gọi chung là lục thức, được đưa đến kho tàng tâm thức, trong kinh sách gọi là tàng thức, là nơi chứa đựng những chuyện vui hay buồn, thương hay ghét, suốt cả cuộc đời của mình. Chính những vọng niệm, vọng thức này là nguồn gốc của khổ đau. Tại sao vậy?

Bởi vì, những vọng niệm như: đẹp hay xấu, dễ nghe hay khó nghe, dễ chịu hay khó chịu, ngon hay dở, thích hay không thích, đâu có phải lúc nào cũng tuyệt đối đúng hết đâu. Thí dụ như: cùng một con người, chúng ta khen đẹp, người khác chê xấu, sanh ra mích lòng, đưa đến đấu tranh, cãi cọ cãi vã, cuối cùng đánh nhau, tức nhiên khổ đau. Thí dụ như: cùng một món ăn, lúc mới bắt đầu, vì quá đói bụng, chính mình khen ngon, ngon đáo ngon để, đến lúc no rồi, thì lại thấy dở, hết còn ngon miệng. Cùng một món trái cây như sầu riêng, một món ăn như khô mắm chẳng hạn, người khen ngon thơm quá xá, thấy là phát thèm, người chê hôi thối, khó nuốt khó ngửi, tức nhiên sinh ra, tranh cãi với nhau, đưa đến khổ đau, tạo ra phiền não. Như vậy, "tâm thức" hay các vọng niệm, vọng thức đó chính là nguồn gốc của sự khổ đau vậy.

Cái thân tứ đại gọi là hình sắc, và vọng tâm gồm có: tâm thọ, tâm tưởng, tâm hành, tâm thức, nói chung gọi là "ngũ uẩn". Nếu chúng ta "Chiếu kiến ngũ uẩn giai không", tức là quán sát, chiếu soi, xem xét, thấu hiểu "ngũ uẩn" giai không, nghĩa là không thực, không thường còn, không vĩnh viễn, không cố định, không đáng để chúng ta quan tâm, thì chắc chắn chúng ta sẽ "độ nhất thiết khổ ách", tức là độ được, qua được hết thảy mọi khổ ách trên đời. Chúng ta sẽ sống một cuộc đời an lạc và hạnh phúc, không nghi ngờ gì cả. Lúc đó, lòng tự ái của chúng ta, tức là sự chấp ngã, giảm bớt được bao nhiêu, chúng ta được an vui lợi lạc trong cuộc sống được bấy nhiêu. Khi chúng ta thực sự "xét thấy năm uẩn đều không", khổ nạn nào cũng qua khỏi, tức là chúng ta đã hành thâm bát nhã. Chứ không phải mỗi ngày đọc tụng đều đều, lưu loát, trơn tru, rào rào, rầm rầm, gọi là hành thâm bát nhã đâu, đó chỉ là trả bài thuộc lòng mà thôi. Hỏi rằng như vậy có ích lợi gì không? Câu trả lời: Tùy! Tại sao vậy? Bởi vì con người vẫn chưa qua khỏi được các khổ nạn.

* * *

Chúng ta đã hiểu qua: thế nào là chấp thân và chấp tâm, nói chung là "chấp ngã". Bây giờ, chúng ta thử tìm hiểu: Thế nào là "chấp pháp"? Chấp pháp nghĩa là: đối với tất cả, các pháp trên đời, bao gồm mọi sự, mọi việc thế gian, con người chấp chặt, ý kiến cá nhân, thành tích khả năng, suy nghĩ hiểu biết, kiến thức sở học, kinh nghiệm lão luyện, không muốn thay đổi, không muốn cải thiện, không muốn sửa chữa, không muốn chuyển hóa, không muốn nghe ai, bịt cả hai tai, chỉ mở cái miệng. Thậm chí biết rằng, mình đã nghĩ sai, làm sai nói sai, tin sai hiểu sai, cũng vẫn chấp chặt !!!

Có câu chuyện hai anh chàng vào rừng kiếm củi. Ngày kia, cả hai mỗi người bó được một gánh củi đem về. Trên đường về, hai anh chàng gặp được quế. Anh thứ nhất bỏ củi, gánh quế đem về vì biết quế có giá trị hơn, bán được nhiều tiền hơn. Anh thứ hai tuy cũng biết như vậy, nhưng chấp chặt cái công phu gánh củi từ sớm đến giờ, không chịu thay đổi. Ở trên thực tế, lắm khi con người, biết là sai đường, biết làm sai việc, biết nói lỡ lời, suy nghĩ tầm bậy, nhưng đã lỡ rồi, cho nó lỡ luôn, sửa lại quê quá, xin lỗi mất mặt, chạm tự ái quá, nhất định không được, tới-đâu-thì-tới, đâu ngán ai chứ !!!

Trong lòng cố chấp, nặng nề như vậy, thường dẫn chúng ta, đến chỗ đấu tranh, bắt đầu bằng lời, rồi tới võ lực, tức nhiên dẫn đến, phiền não khổ đau. Những người có thêm, một chút học thức, trong lòng cố chấp, tăng thêm một chút, họ ít khi chịu, nhìn thấy sự thực, ít khi chịu nhận, lỗi lầm của mình, ít khi chịu nhịn, nhường bước người khác. Trong kinh sách gọi là "sở tri chướng". Nghĩa là cái sở tri, cái kiến thức, sự hiểu biết, đã có từ bấy lâu nay, thường làm chướng ngại, ngăn đường cản lối, không cho chúng ta, nhận ra lẽ phải, thấu suốt chân lý.

Chân lý không lệ thuộc tôn giáo nào, giai cấp nào, dân tộc nào, quốc gia nào, thế lực nào, thời đại nào, không gian nào. Chân lý bất biến, bất tùy phân biệt, chính là nghĩa đó vậy.

Có câu chuyện một học giả đến xin hỏi đạo với một thiền sư. Thiền sư mời học giả ngồi, rồi mang trà ra tiếp đãi. Thiền sư chậm rãi, rót trà ra tách, để trước mặt khách, tiếp tục rót trà, đến khi tràn ra, vẫn không chịu dừng. Học giả thấy vậy, không còn chịu được, bèn lên tiếng hỏi, lý do tại sao. Thiền sư từ tốn đáp rằng: Ngài đến đây với đầy ắp kiến thức trong tâm trí, đâu còn chỗ để thu nhận lý thiền, lẽ đạo. Cũng như tách trà đã đầy, không còn chỗ nhận thêm nữa vậy.

Trong cuộc sống, chúng ta chứa đầy ắp những thành kiến, định kiến, thiên kiến, biên kiến, tà kiến, ác kiến, thường kiến, đoạn kiến, trong tâm trí, cho nên khó mà chấp nhận được bất cứ ý kiến nào của người khác, khó mà nhận được thế nào là chánh kiến. 

Trong cuộc sống vợ chồng, ai cũng chấp chặt ý kiến của mình là đúng, không chịu nghe giải thích, không chịu bàn luận với nhau, làm sao gia đình có được hạnh phúc! Lại đi nghe lời, ông bà thầy bói, bèn đổi cái cửa, bèn sửa cái bếp, thêm xoay cái bàn, lại trở cái giường, đi phá cái tường, xây thêm tấm vách, thực là lãng nhách, tốn công phí sức, hao tiền tốn của, một cách vô ích. Ðiều cần phải sửa, chính là cái "lòng cố chấp" của chúng ta, mà thôi.

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

LÀM SAO BIẾT LÀ MÌNH CÓ PHƯỚC

https://phtq-canada.blogspot.com/2013/06/biet-la-minh-co-phuoc.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2011/06/biet-minh-co-phuoc-phat-hoc-tinh-quang.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2021/03/lam-sao-biet-minh-co-phuoc.html (Làm Sao Biết Mình Có Phước)

https://phtq-canada.blogspot.com/2021/06/lam-sao-biet-minh-co-phuoc.html (Lạc vào xứ thần tiên Người Đẹp Tân Cương)

https://phtq-canada.blogspot.com/2022/06/co-phuoc-tai-qua-vo-phuoc-thuong-vong.html 

CÓ PHƯỚC CÒN SỐNG - VÔ PHƯỚC THƯƠNG VONG

 

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Saturday, 25 October 2025

BUÔNG BỎ - LET IT GO - KING SOLOMON

BUÔNG BỎ - LET IT GO - KING SOLOMON

Saturday, 25 October 2025

Tôn giáo nào cũng tốt. 

Đạo tôi là số một.

Tín đồ theo rất đông. 

Đạo tôi là trụ cột.

Tôn giáo nào cũng tốt. 

Chính là tư duy dốt.

Ấu trĩ và thơ ngây. 

Đừng tưởng là số một.

Không tôn giáo nào tốt. 

Tôn giáo không cùng tột.

Chân lý nơi nhân tâm. 

Chớ ngại điều ốt dột.

Chuyện gì rồi cũng xong. 

Dù không như chờ mong.

Biết tu tâm dưỡng tánh. 

Muôn pháp chỉ tồn vong.

Chuyện gì rồi cũng xong. 

Phê phán thêm phiền lòng.

Biết tu tâm dưỡng tánh. 

Muôn pháp thảy đều không.

Chú thích:

1. Tu tâm dưỡng tánh nghĩa là: sống ở đời, nên quên mình vì người, quán xét lỗi lầm bản thân, ý thức nhưng không phê phán thị phi, luôn giữ tâm ý thanh tịnh.

2. Muôn pháp thảy đều không nghĩa là: Mọi sự việc trên đời nhờ biết tu tâm dưỡng tánh trở thành không có gì gây phiền não. Chuyện lớn hóa nhỏ, nhờ không tranh cãi. Chuyện nhỏ hóa không, nhờ biết buông bỏ những chuyện bất an, bất hoa, bất như ý. 

Chuyện gì rồi cũng qua. 

Hơn thua phiền não mà.

Biết tu tâm dưỡng tánh. 

Không còn người với ta.

 

Chuyện gì rồi cũng qua. 

Đấu tranh phiền não mà.

Biết tu tâm dưỡng tánh. 

Lẳng lặng mọi chuyện xa.

You reap what you sow.

You eventually have to face up to the consequences of your actions.

 

Buông bỏ những điều bất như ý

Kính chúc vạn sự như ý


Buông bỏ những điều bất an

Kính chúc vạn sự bình an


Buông bỏ những điều bất tường

Kính chúc vạn sự cát tường

@

Cách ‘né’ gây xung đột trong những bữa tiệc tùng mừng lễ

Thanksgiving và các ngày lễ sắp tới là dịp để các gia đình tụ họp, ăn uống, vui chơi, nhưng không phải nhà nào cũng có được không khí vui vẻ.

“Tui hận, tui căm thù lão ấy, dù tui thương chị tui lắm, nhưng với lão anh rể đó, tui thề không bao giờ gặp mặt,” chị Kimberly Phạm, cư dân thành phố Anaheim, CA., nói với giọng bực tức. Không biết lý do gì gây ra thù hằn này, chỉ thấy trước mắt, nếu trong gia đình dịp tụ họp, sẽ một là không có chị, hoặc không có mặt người anh rể.  

Những kỳ nghỉ lễ có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, nhưng cũng có khi là khó khăn đối với một số người, đặc biệt là nếu họ có những thành viên trong gia đình không hòa hợp, như chị Kimberly, và mặc dù cũng có giải pháp né tránh, nhưng không phải lúc nào cũng đơn giản.

Có nhiều lý do khiến mọi người chọn cách chịu đựng những thành viên khó tính trong gia đình, cho dù đó là ở bên nhà chồng hay nhà bố mẹ ruột. 

Vậy, bạn sẽ làm gì nếu không thể dành thời gian cho những thành viên trong gia đình mà bạn không thoải mái khi nói chuyện, hoặc “thề không gặp mặt”?

Theo một cuộc thăm dò gần đây của USA Today, gần 85% người dân tránh tụ tập gia đình trong kỳ nghỉ lễ. Đó chắc chắn là một trong những cách để tránh xảy ra những chuyện không hay, nhưng điều đó không phải ai cũng làm được.

Vì vậy, đối với những người phải tiếp xúc với những thành viên trong gia đình mà họ không đặc biệt yêu thích, có ba điều đơn giản mà bạn nên làm để giữ bình tĩnh và vui vẻ trong ngày họp mặt gia đình.

Không ai thích bị mắc kẹt ở một nơi nào đó để phải chịu đựng khó chịu suốt cả một buổi. Vì vậy, nếu bạn có người đi cùng, hãy bảo đảm rằng cả hai đều biết rõ mình sẽ ở lại trong bao lâu.

Vì những ngày nghỉ lễ thường được coi là ngày dài dành cho gia đình, nên sẽ có ai đó hỏi tại sao bạn về sớm thế. Hãy chuẩn bị cho tình huống đó bằng cách nghĩ ra một nơi nào để đi. Hãy lên lịch cho chuyến thăm kế tiếp đó trước, để bạn có thể vừa tận dụng thời gian dành cho gia đình, vừa “được” ra về một cách lịch sự.

Điều này không có gì là phức tạp, chỉ cần bạn cảm thấy hợp lý. Nếu không có người yêu, vợ hoặc chồng và con cái đi cùng, bạn luôn cần lên kế hoạch để ghé thăm nhà một người bạn sau thời gian dành cho gia đình.

Bạn chỉ cần thông báo một câu: “Xin lỗi cả nhà, tụi em phải đến thăm bạn đang bị bệnh lúc 2 giờ trưa nay. Hôm nay vui quá, cám ơn mọi người!” và thế là… chuồn.

Ngoài ra bạn cũng có thể thỏa thuận trước dấu hiệu bí mật để người đi cùng biết đã đến lúc họ phải chuồn. Điều này về cơ bản cũng giống như dùng cửa thoát hiểm. Ví dụ, bạn như chợt nhớ ra: “Ối, mình quên đóng cửa garage rồi, để mình chạy đi tí nhe, sẽ quay lại”. Mọi người sẽ hiểu, nếu garage mở toang hoác sẽ nguy hiểm như thế nào, và thông cảm cho bạn. Còn việc bạn có quay lại hay không, lại là chuyện khác.

Nếu bạn thấy mình tham dự một buổi họp mặt gia đình có một hoặc hai người mà bạn không ưa, hãy né đi nơi khác để tránh chạm mặt. Sau những chào hỏi ban đầu, hãy chuyển sang một phòng khác trong nhà, hoặc ra ngoài sân ngắm cây ngắm cảnh với các thành viên khác. Không ai buộc bạn phải “giả vờ” vui vẻ khi lòng không vui chút nào.

Nếu bạn chưa chuẩn bị sẵn sàng để đối phó về mặt cảm xúc và tinh thần với những tình huống trớ trêu có thể xảy đến, hãy giữ mức xã giao với người mà bạn không thích. Nếu ai đó cố gắng làm bạn nóng lên, hãy chuyển hướng bằng cách nói rằng bạn đã nghe về điều đó nhưng chưa thực sự hiểu, sau đó đổi chủ đề.

Có nhiều cách mà một số người sử dụng để điều khiển cuộc trò chuyện, nhưng hãy nhớ rằng, bạn luôn có khả năng tạo khoảng cách giữa bản thân và người mình không ưa, nếu cần.

Nói tóm lại, các chuyên gia tâm lý khuyên bạn nên kiểm soát cảm xúc của mình, đừng để những ngày họp mặt gia đình, bạn bè trở nên tệ hơn, vì những cảm xúc bốc đồng khác không muốn có.

Ý kiến: Mọi chuyện rồi cũng qua. Hơn thua phiền não mà.

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

King Solomon (1872) by Simeon Solomon

Vua Solomon trong Kinh Thánh được vang danh vì sự khôn ngoan, giầu có và các trước tác của mình.
Ông lên làm vua vào khoảng 967 trước Công Nguyên.
Quốc gia Do thái của ông, lúc đó, trải dài từ ven sông Euhrates trên miền Bắc, vùng Lưỡng Hà, xuống đến tận vùng cực Bắc của Ai Cập, phía Nam.

Một ngày nọ, Vua Solomon bỗng muốn làm bẽ mặt Benaiah, một cận thần thân tín của mình...

Vua bèn nói với ông: "Benaiah này, ta muốn ông mang về cho ta một chiếc vòng để đeo trong ngày lễ Sukkot và ta cho ông sáu tháng để tìm thấy chiếc vòng đó".

Benaiah trả lời: "Nếu có một thứ gì đó tồn tại trên đời này, thưa đức vua, tôi sẽ tìm thấy nó và mang về cho ngài, nhưng chắc là chiếc vòng ấy chắc phải có gì đặc biệt?".

Nhà Vua đáp: "Nó có những sức mạnh diệu kỳ. Nếu kẻ nào đang vui nhìn vào nó, sẽ thấy buồn, và nếu ai đang buồn, nhìn vào nó sẽ thấy vui".

Vua Solomon biết rằng sẽ không đời nào có một chiếc vòng như thế tồn tại trên thế gian này, nhưng ông muốn cho người cận thần của mình nếm một chút bẽ bàng.

Mùa xuân trôi qua, mùa hạ đến nhưng Benaiah vẫn chưa có một ý tưởng nào để tìm ra một chiếc vòng như thế.

Vào đêm trước ngày lễ Sukkot, ông quyết định lang thang đến một trong những nơi nghèo nhất của Jerusalem. Ông đi ngang qua một người bán hàng rong đang bày những món hàng trên một tấm bạt tồi tàn. Benaiah dừng chân lại hỏi: "Có bao giờ ông nghe nói về một chiếc vòng kỳ diệu làm cho người hạnh phúc đeo nó quên đi niềm vui sướng và người đau khổ đeo nó quên đi nỗi buồn không?".
Người bán hàng lấy từ tấm bạt lên một chiếc vòng giản dị có khắc một dòng chữ. Khi Benaiah đọc dòng chữ trên chiếc vòng đó, khuôn mặt ông rạng rỡ một nụ cười.

Đêm đó toàn thành phố hân hoan, tưng bừng đón mừng lễ hội Sukkot.
Vua Solomon nói: "Nào, ông bạn của ta, Ông đã tìm thấy điều ta yêu cầu chưa?".
Tất cả những cận thần đều cười lớn và cả chính vua Solomon cũng cười.

Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Benaiah đưa chiếc vòng ra và nói: "Nó đây thưa đức vua".

Khi vua Solomon đọc dòng chữ, nụ cười biến mất trên khuôn mặt vua.
Trên chiếc vòng đó khắc dòng chữ: "Điều đó rồi cũng qua đi".
Vào chính giây phút ấy, vua Solomon nhận ra rằng tất thảy những sự khôn ngoan, vương giả và quyền uy của ông đều là phù du, bởi vì một ngày nào đó, ông cũng chỉ là cát bụi. 

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Bạn đọc bình luận:

Mẫu truyện nhỏ nhưng rất đáng ngẫm nghĩ. Hiện giờ tôi rất buồn nhưng khi đọc xong tôi đã phần nào thư giãn.

Cảm ơn một câu chuyện ý nghĩa đến với tôi đúng vào hôm nay - Mệt mỏi và buồn bã lắm.
Thấy bế tắc trước mọi chuyện. Cầu mong điều này sẽ chóng qua đi.

Phải, niềm vui, nỗi buồn, tất cả rồi sẽ qua đi. Ta biết thế, để sống trọn vẹn hơn, từng phút, từng giây, cố gắng để không hối tiếc.

Nhưng, cứ theo cách nghĩ đó thì trên đời này phải chăng không có cái gì gọi là trường tồn, vĩnh cửu? Và sự hi sinh, và tình yêu, và lí tưởng... tất cả cũng chỉ là vô nghĩa, như một thoáng phù du? Tôi không nghĩ thế. Tôi vẫn tin vào một điều gì đó để lại dấu ấn sâu nặng trong tâm hồn, một điều gì đó mãi mãi người ta nhớ đến. Tôi tin vào sự bất tử. Khoan nói đến những bậc anh hùng - ta chỉ nói về ngay chính ta thôi. Bạn có khẳng định chắc chắn với tôi rằng: một lời nói, một hành động làm bạn tổn thương sẽ không để lại chút dấu vết gì trong bạn?
Bạn có tự cho mình cái "quyền" làm người khác đau lòng rồi sau đó tự biện minh rằng sẽ không sao đâu, mọi chuyện sẽ mau chóng trôi qua và người ta sẽ không còn nhớ đến?
Tôi đồng ý, quyền uy, vương giả chỉ là phù du, một ngày nào đó ta chỉ còn là cát bụi. Nhưng cát bụi cũng chứng tỏ sự hiện hữu, cát bụi cũng không che lấp được tất cả. Và tất nhiên bạn cũng biết rằng, ngày mai của bạn là kết quả của hôm nay.

Biết thế, nhưng mỗi lúc buồn, tôi vẫn hay tự an ủi mình: điều ấy rồi sẽ qua đi. Và tôi xin giữ lại những niềm vui, tôi giữ lại niềm tin trong cõi đời này có cả sự bất tử và phù du.

Tôi cũng như anh, tôi thật sự rất bế tắc. Tình yêu, sự nghiệp, công danh của tôi, mọi thứ dường như đã đạt được, đã nắm được trong tay nhưng bây giờ lại vụt mất tất cả. Theo bạn tôi phải làm sao? có nên ngồi chờ "điều đó rồi cũng qua đi" hay phải đứng lên để làm lại từ đầu?

Khi đọc câu chuyện này. Tôi chợt nhớ đến 1 người bạn, 1 người bạn cho tôi những lời khuyên đúng lúc.
Người bạn ấy đã kể cho tôi nghe câu chuyện này. Câu chuyện khi ấy đã đem đến cho tôi 1 cảm xúc kỳ lạ.
Và ngày hôm nay đây, tôi lại kể câu chuyện này cho 1 người bạn khác của tôi, một người bạn mà tôi rất mực yêu quý. Chính ý nghĩa sâu sắc của câu chuyện này đã phần nào giúp bạn tôi nhận ra rằng mọi nỗi đau mà mình đang phải chịu đựng rồi cũng qua đi. Cám ơn câu chuyện đầy ý nghĩa đã giúp bạn tôi có thêm động lực lúc vượt qua căn bệnh hiểm nghèo. Cám ơn rất nhìều. 

Đúng như thế, tất cả mọi danh vọng, chức tước, giàu sang, địa vị rồi sẽ qua đi. Nguyên nhân đau khổ mà chúng ta thường gặp là do chúng ta không thấy tính chất tạm bợ và mong manh của cuộc sống. Chính vì thế đức Phật đã từng dạy cho các môn đồ rằng hãy quán chiếu năm điều thường xuyên trong đời thường là:

1. Tất cả ai rồi cũng phải già

2. Tất cả ai rồi cũng phải bệnh

3. Tất cả ai rồi cũng phải chết

4. Những gì yêu thương, nắm giữ giữa cuộc đời ra đi phải để lại tất cả.

5. Lúc chết chỉ đem theo cái tội và cái phước.

Do đó, bạn cũng như tôi phải quán niệm năm điều này thì lúc gặp những thăng trầm, mất mát trong cuộc sống chúng ta sẽ rất tự tại và thản nhiên bởi vì bản chất của đời người là như thế bạn nhé.

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Cát Bụi Cuộc Đời
Tác giả: Hà Sơn
[1]

Này bạn thân ơi!
số kiếp nhân sinh
chỉ là cõi tạm trần gian.
Dù anh và tôi
ai sang giàu ai gian khó
mai xa kiếp con người
về với cát bụi mờ
thì cũng điều đôi tay trắng.

<♥><♥><♥><♥>

Đời là phù du
ta sống hôm nay
không biết về ngày mai sau
Hãy dành cho nhau
bao nhiêu niềm vui đang có
không ganh ghét hận thù
chẳng gian dối lọc lừa
vì kiếp người sẽ vội qua...


[ĐK]
Người ơi hãy nhớ...
ta là cát bụi
sẽ về cát bụi thì xin đừng
toan tính thiệt hơn.
Đời như thoáng mơ
được mất ta đâu ngờ
hỏi ai có bao giờ
không trở về cát bụi đâu.

<♥><♥><♥><♥>

Cuộc đời là bao
hãy mến thương nhau
với bằng tất cả con tim
Để rồi một mai
khi ta lìa xa nhân thế
không lo lắng ưu buồn
chẳng nuối tiếc muộn phiền

chuyện thế sự nơi trần ai...

[2]

Đời là phù du
ta sống hôm nay
không biết về ngày mai sau
Hãy dành cho nhau
bao nhiêu niềm vui đang có
không ganh ghét hận thù
chẳng gian dối lọc lừa
vì kiếp người sẽ vội qua...


[ĐK]
Người ơi hãy nhớ...
ta là cát bụi
sẽ về cát bụi thì xin đừng
toan tính thiệt hơn.
Đời như thoáng mơ
được mất ta đâu ngờ
hỏi ai có bao giờ
không trở về cát bụi đâu.

<♥><♥><♥><♥>

Cuộc đời là bao
hãy mến thương nhau
với bằng tất cả con tim
Để rồi một mai
khi ta lìa xa nhân thế
không lo lắng ưu buồn
chẳng nuối tiếc muộn phiền
chuyện thế sự nơi trần ai.

<♥><♥><♥><♥>
Để rồi một mai
khi ta lìa xa nhân thế
không lo lắng ưu buồn
chẳng nuối tiếc muộn phiền
chuyện thế sự... nơi trần ai...

Chúc các bạn hát vui vẻ !!!
lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll



@