TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)
TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

Friday, 10 October 2025

CHA MẸ VÀ CON CHÁU

Về già hãy dựa vào chính mình  !! 
Nghĩ về chính mình khá nhiều thì chắc sẽ khổ nhiều !!
---------- Forwarded message ---------
From: Ty-Khuu Thich-Chan-Tue <cutranlacdao.2010@gmail.com>
Date: Thu, Sep 25, 2025 at 7:46 AM
Subject: [doclap-tudo-hanhphuc] Ở Việt Nam thiếu gì thằng nổ như vậy! [] Tiên Trách Cha Mẹ ... Hậu Trách Con Cháu ( phân biệt "phước báu" và "phước báo") tất cả cũng đều nghĩ là "vì mình, cho mình". [ChinhNghia-QuocGia] KHÔNG GÌ QUÍ HƠN TÂM BÌNH AN - Muốn hưởng phước - cần tạo phước - chớ tạo nghiệp [] Fw: Về già hãy dựa vào chính mình là thoải mái nhất !! Nghĩ về chính mình khá nhiều thì chắc sẽ khổ nhiều !!

Các bậc Cha Mẹ, có nhiều phước báu, lên bậc Ông Bà, con cháu mạnh khỏe, cuộc sống ổn định. 

Quí vị đã tạo phước báu trong đời sống, nay đang được hưởng phước báo.

Hãy tiếp tục làm phước, không suy nghĩ mông lung. 

Muốn hiểu rõ hơn: "Làm sao biết mình có phước".

Kính mời tham khảo:

1. https://phtq-canada.blogspot.com/2013/06/biet-la-minh-co-phuoc.html

2. https://phtq-canada.blogspot.com/2011/06/phuoc-bau-phat-hoc-tinh-quang-so-15.html

(phân biệt "phước báu" và "phước báo")


---------- Forwarded message ---------
From: Ty-Khuu Thich-Chan-Tue <cutranlacdao.2010@gmail.com>
Date: Wed, Sep 24, 2025 at 8:32 AM
Subject: Tiên Trách Kỷ... Hậu Trách... Con - tất cả cũng đều nghĩ là "vì mình, cho mình". [ChinhNghia-QuocGia] KHÔNG GÌ QUÍ HƠN TÂM BÌNH AN - Muốn hưởng phước - cần tạo phước - chớ tạo nghiệp [] Fw: Về già hãy dựa vào chính mình là thoải mái nhất !! Nghĩ về chính mình khá nhiều thì chắc sẽ khổ nhiều !!

Thực sự, nguyên nhân của những chuyện khổ đau đau khổ trên thế gian này, không phải do "trời" nào gây ra cả, mà chỉ vì con người quá ích kỷ, thường hay suy nghĩ đến "cái ta" hay "cái bản ngã" quá nhiều. Chuyện gì có lợi cho mình, cho vợ chồng mình, cho con cái mình, cho gia đình mình, cho dòng họ mình, cho tổ chức mình, cho tôn giáo mình, cho dân tộc mình, cho quốc gia mình thì được, bằng như ngược lại thì dứt khoát là không được! Bất cứ chuyện gì xảy ra trên đời này, con người cũng đều nghĩ là "vì mình, cho mình". 
---------- Forwarded message ---------
From: Ty-Khuu Thich-Chan-Tue <cutranlacdao.2010@gmail.com>
Date: Tue, Sep 23, 2025 at 7:49 AM
Subject: KHÔNG GÌ QUÍ HƠN TÂM BÌNH AN - Muốn hưởng phước - cần tạo phước - chớ tạo nghiệp [] 

Bài viết sau đây được cho là «tuyệt vời» :

Tôi 75 tuổi, có 4 người con, sau khi nằm viện một mình, tôi nhận ra: Tuổi già không cần dựa vào con cái là thoải mái nhất!
Tôi  có 2 con trai và 2 con gái. Khi các con còn nhỏ, tôi rất tự hào về 4 đứa con của mình nhưng khi chúng trưởng thành, 
cả 4 người đều khiến tôi thất vọng. 

Vợ chồng tôi đều từng làm việc ở một cơ quan, điều kiện gia đình tương đối tốt, chúng tôi cũng đã dạy dỗ 4 đứa con rất tốt. Các con đều có học thức cao, công ăn việc làm ổn định. 3 đứa lên tỉnh làm ăn còn cô con gái lớn nhất cũng lấy chồng sớm, không mấy khi về thăm chúng tôi.  (Cuộc sống có nhiều khó khăn, bận rộn. Con cháu rất cần Cha Mẹ Ông Bà cảm thông)

Từ năm tôi 43 tuổi, chỉ có 2 vợ chồng tôi ở nhà. Cả 4 người con của tôi đều ít khi về nhà. Mỗi dịp Tết, nếu không phải là con trai thì là con gái không về. Ngôi nhà của vợ chồng tôi dần trở nên trống rỗng, trừ phi vợ chồng già chúng tôi đi tìm từng người một, còn cũng không mong mỏi các con sẽ tự về nhà đều.

Vợ chồng tôi đều không phải chăm cháu. Các con của tôi đều kết hôn và sinh con khá sớm, lúc ấy, chúng tôi vẫn còn công việc ở cơ quan nên không thể đến chăm cháu. Chúng tôi cũng dành ra một số tiền mua nhà cho 2 con trai. 

Không biết có phải là không giúp đỡ con cái chăm cháu hay do các con bận bịu, càng ngày càng ít quan tâm đến chúng tôi. Khi vợ chồng tôi bị bệnh và phải nhập viện, cho dù bệnh nặng hay nhẹ, chúng tôi hầu như tự giải quyết mọi thứ. Việc mong đợi vào con cái giống như mong đợi trúng số độc đắc, tùy thuộc vào may rủi và tâm trạng của chúng. (Phải coi lại bản thân có phước hay không ?)

Về tiền bạc, chúng tôi cũng không phải lo lắng nhiều, chỉ cần chúng tôi chăm sóc lẫn nhau là đủ. Do đó, chúng tôi chưa cần sự giúp đỡ từ con cái và chúng tôi đã đi nhiều năm tháng tự lo, tự chăm sóc lẫn nhau như vậy.

10 năm trước, chồng tôi qua đời vì một cơn bạo bệnh, chỉ còn tôi một mình. Con cái cũng không ai ngỏ ý muốn đón tôi về sống chung. Từ lúc đó, tôi bắt đầu sợ bệnh tật, hàng ngày tôi luôn lo lắng về sức khỏe của mình, thực hiện ăn uống điều độ, tập thể để duy trì sức khỏe.

Nhưng già rồi, bệnh tật, ốm đau là điều khó tránh. Sau khi tôi 70 tuổi, tôi bắt đầu phát sinh nhiều bệnh như huyết áp cao, bệnh tim… Lúc đó, các con vẫn còn chút quan tâm đến sức khỏe của tôi và thỉnh thoảng về thăm tôi. Nhưng không có ai có thể luôn đồng hành cùng tôi và tôi không thể dựa vào chúng khi có chuyện gì xảy ra.

Năm ngoái, tôi cần phải phẫu thuật, bệnh viện yêu cầu tôi phải có nhà người đi cùng. Tôi nghĩ đến việc nhờ các con đến chăm sóc, nhưng câu trả lời là không ai trong số họ có thể đến được. 2 người con trai nói phải đi làm không thể nghỉ phép, về phần 2 cô con dâu, một người nói phải chăm con, người còn lại nói sức khỏe không tốt. Khi tôi đặt hy vọng duy nhất vào cô con gái út, con lại nói với tôi rằng con bận không thể đến và nhờ cô con gái lớn, người đang không có việc làm nên tạm ở nhà, đến chăm sóc tôi.

Về con gái lớn, ngay từ đầu tôi cũng không kỳ vọng gì, vì trong 4 đứa, con ở gần nhất với tôi nhưng ít đến thăm tôi nhất. Con gái cả thường chỉ liên lạc với tôi khi cần tiền hoặc cần tôi giúp đỡ. Sau khi suy nghĩ lại, tôi không có ý định làm phiền các con, tôi biết dù có bắt chúng phải chăm sóc mình thì cuối cùng thì tất cả đều không thoải mái.

Vì nhập viện và dự kiến mổ hai ngày nên tôi ở lại một mình, trước khi mổ tôi nhờ y tá tìm người chăm sóc cho tôi. Lúc đó, trong phòng bệnh, tất cả đều có tình trạng giống tôi, nhưng tôi là người duy nhất phải nhập viện một mình.

Trong phòng bệnh, có một người phụ nữ tầm 50 tuổi, ban ngày có 2 cô con gái thay phiên nhau chăm sóc, ban đêm có con trai và con dâu. Điều này thực sự khiến tôi ghen tị. (Phải biết rằng, trong đời sống bản thân mình không tạo phước đức, phước báu, làm sao có phước và hưởng phước báo được ?)

Người chồng của người phụ nữ ở giường bên cạnh, tò mò hỏi tôi: "Chị, chị thật sự là người mạnh mẽ, tâm lý cũng rất tốt, một mình ở viện để phẫu thuật, thật khác với bà vợ nhà tôi. Bà ấy còn yêu cầu cả gia đình phải ở đây, và phải động viên tinh thần từng tí một". 

Lúc đó, tôi không biết liệu anh ta đang khen ngợi tôi hay đang thể hiện sự thương hại. Câu hỏi đó khiến tôi không biết phải trả lời như thế nào. Tôi cũng không thể nói rằng, "Tôi có 4 người con mà không có ai đến chăm sóc tôi sao?" Vì vậy, tôi do dự một chút rồi nói: "Thực sự thì cũng xong, chỉ là tôi làm phẫu thuật một mình để không làm cho gia đình lo lắng thôi. Nói chung, loại phẫu thuật này cũng không có rủi ro lớn, không có gì phải lo lắng cả!"

Người con dâu của một bệnh nhân giường bên cạnh đã lẻn đến và than phiền với tôi nhỏ giọng: "Dì một mình điều trị và ở viện, không giống như mẹ cháu. Chỉ là một chút việc nhỏ, bà ấy làm cả gia đình phải rối bời”.

Nghe những lời phàn nàn của cô con dâu này khiến tôi băn khoăn, nếu tôi nhờ các con phục vụ mình, biết đâu chúng cũng phàn nàn như cô ấy phải không? Con cái bình thường cũng không quan tâm nhiều đến tôi, khi tôi ốm, chúng sẽ phải xin nghỉ phép, ở lại bệnh viện với tôi cả ngày, nhất định sẽ không thích. Cho nên, cuối cùng suy nghĩ một chút, một mình nhập viện kỳ thực cũng khá tốt, yên tĩnh, cũng không có quá nhiều phiền toái.

Vì thế, sau khi xuất viện, tôi đã lập kế hoạch cho tuổi già của mình. Tôi dự định sống dựa vào chính mình, không còn mong con cái chăm sóc cho mình nữa. Tôi thấy nếu mình có quá nhiều kỳ vọng, mình sẽ dễ buồn hơn.

Tôi khá hạnh phúc khi không còn phải trông ngóng các con từng ngày. Ở nhà dù có chuyện gì thì tôi cũng luôn thuê người làm giúp. Khi tôi quá già không thể tự chăm sóc bản thân, tôi cũng đã nghĩ đến việc bán nhà và vào viện dưỡng lão.

Với số tiền tiết kiệm, lương hưu và tiền dư nếu bán nhà, dù chọn sống trong viện dưỡng lão hay thuê bảo mẫu, tôi đều có thể sống một cuộc sống vô tư và thoải mái.

Điều kỳ lạ là gần một năm kể từ khi tôi chọn cách tự chăm sóc bản thân, tôi ít liên lạc với các con hơn, nhưng chúng lại bắt đầu lo lắng cho tôi. Trong dịp Tết Nguyên đán, sau khi tôi thông báo qua một số người thân rằng tôi dự định bán nhà và vào viện dưỡng lão, các con tôi đã trở nên tích cực hỏi thăm hơn nhiều. Cả 4 con thỉnh thoảng sẽ chủ động gọi điện thoại cho tôi và sẽ quay lại thăm tôi vào những ngày nghỉ lễ.

Tuy nhiên, từng người đều đến hỏi thăm tài sản, nhà cửa của tôi. Tôi lảng tránh nói đến những vấn đề đó. (Không cho tiền con cháu mà đòi hỏi quá nhiều ? có lý sao ?) Bây giờ tôi đã già rồi, tôi chỉ phải tự lo cho tuổi già của mình. Cuộc sống của tôi đã được sắp xếp rõ ràng, tôi thực sự cảm thấy cảm giác tự do, không phải phụ thuộc vào con cái, rất thoải mái.

Trên thực tế, con người hạnh phúc nhất khi dựa vào chính mình dù tuổi trẻ hay về già. !!!!
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Thực ra, con người hạnh phúc nhất khi biết bỏ bản ngã (tánh ích kỷ) !!!
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Sunday, 17 August 2025

Y PHÁP BẤT Y NHÂN - CHỚ VỘI PHÁN XÉT

https://phtq-canada.blogspot.com/2025/08/y-phap-bat-y-nhan.html 

Y PHÁP BẤT Y NHÂN (PHÁN XÉT NGƯỜI KHÁC)


Trên đời này hãy áp dụng: “Y PHÁP BẤT Y NHÂN”. Nghĩa là: “XÉT VIỆC KHÔNG XÉT NGƯỜI”.

Nhất là người đời không nên có thành kiến để đi đến kết luận sai lạc và tuyệt đối không nên về hùa với số đông người khác. 

Số đông chưa chắc đã hiểu rõ câu chuyện, chưa chắc đã nắm được sự thật, chưa chắc đã có chân lý.

Như vậy, giữa con người với con người, việc làm tổn thương nhau sẽ giảm đi rất nhiều.
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Chủ Nhật 17 Tháng 8 Năm 2025

Kính thưa Quí Thầy,

Chúng tôi có biết, trong giáo lý đạo Phật có lời dạy: “Y Pháp Bất Y nhân”.

Kính mong Quí Thầy giảng giải ý nghĩa và cách áp dụng trong việc tu tập và trong đời sống thực tế hàng ngày.

Kính đa tạ và kính chúc Quí Thầy vạn an.

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Kính thưa Quí vị,

Lời dạy “Y Pháp Bất Y nhân” nằm trong giáo pháp Tứ Y của đạo Phật đều có trong kinh điển Nguyên Thủy và kinh điển phát triển.

Nguyên tắc này dạy rằng, khi tu hành, chúng ta nên lấy giáo pháp của Phật làm chỗ dựa, thay vì chỉ tin vào lời nói hay hành động của một cá nhân nào đó, dù là một vị thầy hay một người tu hành cao cấp. Mục đích "Y pháp bất y nhân" giúp chúng ta có cái nhìn khách quan, độc lập trong quá trình tu hành. Chúng ta có thể tham khảo ý kiến của nhiều người, nhưng cuối cùng vẫn phải dựa vào giáo pháp để tự mình kiểm chứng, đánh giá và thực hành.

Thời này, khi con người sống trong thế giới văn minh, nhân bản, lời dạy “y pháp bất y nhân” rất thiết thực và có giá trị vô cùng. Trong cuộc sống, có nhiều vấn đề gây tranh cãi xảy ra hàng ngày. Tất nhiên, mỗi người đều có tư duy, ý kiến và lập trường riêng bản thân, thường không giống nhau. Nếu mọi người biết tôn trọng lẫn nhau, chỉ bàn cãi, thảo luận về các vấn đề đó để tìm ra những điểm tương đồng, những giải pháp chung, mọi người đều có lợi, không cần biết các ý kiến nêu ra từ cá nhân hay tập thể nào, chỉ cần biết xem xét nội dung, không công kích mạ lỵ cá nhân, chấp nhận đối lậpĐó chính là tinh thần tự do dân chủ, tự do ngôn luận của những con người có văn hóa, giáo dục trong một xã hội của con người đúng nghĩa. 

Cổ nhân có câu: “Hạnh phúc không phải được quyết định bởi tài phú, quyền lợi, quyền lực hay dung mạo. Mối quan hệ chân thành giữa con người và những người xung quanh quyết định cuộc sống bình an, lương thiện không cần cầu nguyện”.

Con người muốn là một người vui vẻ hạnh phúc, thì hãy lấy việc “đối xử tử tế” với người khác làm điểm xuất phát đi nhé. Cầu chúc tất cả một ngày bình an trên trái đất.[]

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Kính thư,
vp.phtq.canada
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Kính mời tham khảo:

KHÔNG VÉ KHỨ HỒI

https://phtq-canada.blogspot.com/2025/07/khong-ve-khu-hoi.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2025/01/happy-new-year-2025.html

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2025/08/dieu-ao-nan-cau-mua-cu.html

Cuộc sống không bán vé khứ hồi


Đạo nào chủ trương thù hận không phải chánh đạo 
- Chánh đạo không có kẻ thù - không trả thù - biết dừng nghiệp xấu ác - chuyển thành nghiệp tốt đẹp - đúng lúc !
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Đừng vội phán xét người khác
khi mình không hiểu rõ hay không hiểu gì về họ

Cuộc sống của con người phát sinh việc gì, họ đang trải qua khó khăn và trắc trở gì, chúng ta đều không biết được, những điều chúng ta nhìn thấy chỉ là bề ngoài mà thôi.

Mỗi người đều có hoàn cảnh, số phận, cuộc sống khác nhau, người ngoài không cách nào hiểu được tường tận. 
Vậy nên, đừng vội vàng chỉ trích hay phán xét người khác, khi không hiểu gì về tình huống chân thực của họ.

Chúng ta có từng trải qua khổ đau mới hiểu được nỗi đau của người khác. Chúng ta có trải qua con đường đời gập ghềnh như thế nào mới hiểu được người khác cũng trải qua như vậy.

Con người thực sự tu dưỡng bản thân sẽ hiểu được lời nói, việc làm hay suy nghĩ đều có hai mặt: lợi hoặc hại. 
Mọi việc trên đời đều có hai mặt: đúng/sai, phải/quấy, thiện/ác. 
Cuộc đời thường xảy ra cảnh đối nghịch: Lợi/Suy, Hủy/Dự, Xưng/Cơ, Khổ/Lạc.
Hiểu được như vậy, cho nên không nhận định phiến diện, không phán xét vấn đề từ một phía. 
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Một câu chuyện như thế này:
Một người đang đi trên đường phố thấy cảnh một người khỏe mạnh đang khống chế một người nằm trên mặt đường.
Không cần biết câu chuyện ra sao, người này bèn ra tay đánh người khỏe mạnh kia. Người đang bị khống chế lập tức đứng dậy và chạy mất dạng.
Lúc đó, người này mới hiểu ra rằng người khỏe mạnh kia là nhân viên công lực và người bị khống chế chính là một tên tội phạm.
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Một câu chuyện ngụ ngôn, kể rằng:  
Có một chú heo, một chú cừu và một chú bò sữa bị nhốt trong một chuồng. Có một lần người chủ bắt chú heo, heo liền lớn tiếng kêu thất thanh và chống cự mãnh liệt.

Cừu và bò sữa không thích tiếng kêu của chú heo nên giận giữ chỉ trích: “Ngươi thật là làm quá, ông chủ mỗi lần đến bắt chúng ta thì chúng ta cũng không kêu to ầm ĩ như ngươi”.

Chú heo nghe xong liền đáp lại: “Việc bắt các anh và bắt tôi là hai việc hoàn toàn khác nhau. Ông chủ bắt các anh chỉ là muốn lấy lông và sữa của các anh, nhưng ông ấy bắt tôi là muốn lấy mạng của tôi, các anh có hiểu không”?

Cừu và bò sữa nghe xong đều lặng yên không nói được lời nào.

Câu chuyện ngụ ngôn tuy ngắn ngủi và đơn giản nhưng lại rất sâu sắc. Nó nói cho chúng ta biết rằng, người  ở vị trí và hoàn cảnh khác nhau thì rất khó để hiểu được người khác.
Một câu chuyện khác như thế này:
Một vị bác sĩ sau khi nhận được cuộc điện thoại tiếp nhận một ca phẫu thuật gấp, liền vội vã chạy nhanh nhất đến bệnh viện và thay đổi trang phục.

Cha của bệnh nhân không kềm chế được bực tức nên trách: “Tại sao ông lại có thể đến muộn như vậy? Chẳng lẽ ông không biết được rằng con trai tôi đang ở vào tình thế nguy hiểm sao? Ông đúng là người không có trách nhiệm”.

Bác sĩ nói: “Thật xin lỗi, tôi không phải trực ở bệnh viện hôm nay. Nhưng khi nhận được điện thoại tôi đã lập tức đến ngay. Xin ông bình tĩnh một chút”. 

- “Bình tĩnh? Nếu như người nằm trong phòng phẫu thuật là con trai của ông thì ông có thể bình tĩnh được không, cha của bệnh nhân phẫn nộ nói”.

Bác sĩ lại ôn tồn: “Được rồi. Chúng ta hãy cùng cầu nguyện cho con trai của ông”.

Cha của bệnh nhân lại tức giận nói: “Chỉ có người thờ ơ với sự sống chết của người khác mới có thể nói được những lời như vậy”.

Mấy tiếng sau, ca phẫu thuật thành công, bác sĩ từ trong phòng phẫu thuật đi ra vui vẻ nói với cha của bệnh nhân: “Cảm ơn trời đất, con trai của ông được cứu rồi”.

Không chờ người đàn ông kia trả lời, vị bác sĩ vội vã rời đi và nói: “Nếu như có vấn đề gì, ông có thể hỏi cô y tá”.

Cha của bệnh nhân bất bình nói với cô y tá: “Ông ta thật ngạo mạn. Tôi muốn hỏi tình trạng của con trai tôi một chút mà cũng không được”.

Nữ y tá nói: “Con trai của bác sĩ hôm qua đã mất vì tai nạn giao thông, lúc chúng tôi gọi điện cho bác sĩ đến mổ cho con trai của ông, bác sĩ đang trên đường đến nhà tang lễ. Bây giờ con trai của ông đã được cứu sống rồi, bác sĩ phải vội vàng trở về để lo việc chôn cất cho con trai mình”.
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Cổ nhân có câu:
“Hạnh phúc không phải được quyết định bởi tài phú, quyền lợi, quyền lực hay dung mạo.  
Mối quan hệ chân thành giữa con người và những người xung quanh quyết định cuộc sống bình an, lương thiện không cần cầu nguyện”.
Con người muốn là một người vui vẻ hạnh phúc,
thì hãy lấy việc “đối xử tử tế” với người khác làm điểm xuất phát đi nhé.
Cầu chúc tất cả một ngày bình an trên trái đất.[]
 lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Friday, 8 August 2025

CANADA AND USA RELATIONSHIP

 

https://phtq-canada.blogspot.com/2025/08/canada-and-usa-relationship.html

5 REASONS THE US CANNOT SURVIVE WITHOUT CANADA | Geography Addict

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

URL: https://www.youtube.com/watch?v=8-Lzj6qS1Bw&ab_channel=VietCanDigital 15:02

🔴 Canada xé thỏa thuận Trump, Công nhận Palestine- Thiên tài hay tự sát Chính Trị .mp4

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Từ ngàn xưa cho đến ngày nay, Phật Giáo đồ khắp năm châu đã đón nhận ánh sáng khai ngộ của Ðức Phật bằng sự chân thành cung kính và tri ân vô cùng vô tận. Khi còn là Thái tử Tất Ðạt Ða, nhận thấy cảnh sanh lão bệnh tử, đem đến sự thống khổ cho nhân loại, Ngài quyết tâm ra đi tìm đạo giác ngộ giải thoát cho chúng sinh. Trải qua nhiều chặng đường cầu đạo gian lao, với sáu năm kiên trì khổ hạnh, Ðức Phật đoạn trừ được hết tham ái, lậu hoặc và vô minh, chứng đắc quả vị vô thượng chánh đẳng chánh giác, trở thành Ðức Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Sau khi đắc đạo, Ðức Thế Tôn nhắn gởi nhân loại thông điệp:

“Tất cả chúng sanh đều bình đẳng trong Phật tánh, không phân biệt giai cấp quí tộc hay hạ tiện. Ta là Phật đã thành, tất cả chúng sanh đều có khả năng thành Phật”.

Kính mời tham khảo nguyên văn:

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2025/08/dieu-ao-nan-cau-mua-cu.html

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll










Saturday, 26 July 2025

KHÔNG VÉ KHỨ HỒI

https://phtq-canada.blogspot.com/2025/07/khong-ve-khu-hoi.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2025/01/happy-new-year-2025.html


Buông bỏ những điều bất như ý

Kính chúc vạn sự như ý

From: daihocsupham-vankhoasg@googlegroups.com 

Cuộc sống không bán vé khứ hồi

1. Không có gì chắc chắn rằng bạn sẽ làm một công việc đến hết đời, hay được một người yêu mãi mãi. Trong xã hội nhiều ồn ào này, bạn phải luôn trong tâm thế sẵn sàng tiếp nhận cái mới mà không thể thỏa hiệp. 

2. Đừng phí phạm thời gian để tìm hiểu xem người khác đánh giá bạn như thế nào. Bạn không cần quan tâm đến họ, bạn chỉ cần làm tốt công việc của mình, sống một cuộc đời hạnh phúc và thoải mái. Kể cả nếu bạn có bận tâm đến những lời người khác nói về mình, bạn cũng không thể kiểm soát được hết chúng, vậy thì chẳng việc gì phải đánh đổi những giây phút quý báu của bản thân để nhận lấy những lời bàn tán vô nghĩa. 

3. Cũng đừng ghét bỏ một ai đó làm gì. Bạn ghét người ta nhưng chắc gì người ta đã biết điều đấy. Như thế chỉ có mình bạn phải khó chịu mà thôi. Nếu đã không thích thì đơn giản là không tiếp xúc, không bận tâm, không để cho người ta có cơ hội lọt vào trong suy nghĩ của bạn. 

4. Bạn không thể nào hạnh phúc nếu cứ để những thứ thuộc về quá khứ làm phiền cuộc sống hiện tại. Buông bỏ quá khứ khiến bạn có thể sống trọn vẹn và ý nghĩa hơn cho ngày hôm nay. 

5. Khi còn trẻ còn khỏe, ai cũng có suy nghĩ phải tìm được một công việc thật tốt, nỗ lực hết mình vì nó để kiếm được nhiều tiền lo cho cuộc sống giàu sang hạnh phúc. Nhiều người đã chấp nhận đánh đổi cả gia đình, bạn bè, sức khỏe chỉ vì công việc. Nhưng đổi lại thì sao, khi bạn ốm đau, công việc trì trệ, sếp sẽ la mắng nhưng gia đình thì không bao giờ quay lưng lại với bạn. Kiếm tiền cũng tốt nhưng gia đình là điều vô giá mà không một đồng tiền nào có thể mua được. 

6. Có rất nhiều chuyện, trước khi kịp quý trọng thì đã thành chuyện xưa. Có rất nhiều người, trước khi kịp để tâm thì đã thành người cũ. Cuộc sống không bán vé khứ hồi – mất đi vĩnh viễn không có lại được! Chúng ta đều già quá nhanh – nhưng sự thông minh lại đến quá muộn. 

ĐẮC NHÂN TÂM

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Buông bỏ những điều bất như ý

Kính chúc vạn sự như ý

Buông bỏ những điều bất an

Kính chúc vạn sự bình an

Buông bỏ những điều bất tường

Kính chúc vạn sự cát tường

 

Tôn giáo nào cũng tốt. Đạo tôi là số một.

Tín đồ theo rất đông. Đạo tôi là trụ cột.

Tôn giáo nào cũng tốt. Chính là tư duy dốt.

Ấu trĩ và thơ ngây. Đừng tưởng là số một.

Không tôn giáo nào tốt. Tôn giáo không cùng tột.

Chân lý nơi nhân tâm. Chớ ngại điều ốt dột.

Chuyện gì rồi cũng xong. Dù không như chờ mong.

Biết tu tâm dưỡng tánh. Muôn pháp chỉ tồn vong.

Chuyện gì rồi cũng xong. Phê phán thêm phiền lòng.

Biết tu tâm dưỡng tánh. Muôn pháp thảy đều không.

Chuyện gì rồi cũng qua. Hơn thua phiền não mà.

Biết tu tâm dưỡng tánh. Không còn người với ta.

 

Chuyện gì rồi cũng qua. Đấu tranh phiền não mà.

Biết tu tâm dưỡng tánh. Lẳng lặng mọi chuyện xa.

You reap what you sow.

You eventually have to face up to the consequences of your actions.

 

@