TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)
TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

Friday 1 July 2011

*** CHUYỆN TRONG ĐỜI (PHTQ SỐ 15)



CHUYỆN TRONG ĐỜI

-    Mẹ ơi, con dời cái ly cà phê qua chỗ nào, tại sao mặt bàn cũng bị dính dơ hết vậy?

-    Con phải lau cái đít ly cho sạch, trước khi dời qua chỗ khác. Cái đít ly bị dơ, con dời đến đâu, làm dơ đến đó.

-    Dạ, cám ơn Mẹ chỉ dạy. Con đã hiểu rồi!  []

SUY NGẪM:

Con người thường than cuộc đời bất hạnh này sao lắm trái ngang, nhiều phiền não, khổ đau, con cái bất hiếu, bạn bè bất tín, thường gặp kẻ xấu, không gặp người tốt, thường gặp bất trắc, ít gặp may mắn.

Cho nên, con người thường bi quan, chán đời, và mơ ước có một thế giới khác, toàn chân, toàn thiện, toàn mỹ, nơi đó con người hưởng đầy đủ sự sung sướng, muốn ăn có ăn, muốn mặc có mặc, cả ngày đi chơi, khỏi phải làm việc.

Chính tư tưởng ích kỷ, thêm tánh lười biếng, tâm quá tham muốn, đã đưa con người đến chỗ chỉ biết niệm Phật, cầu nguyện vãng sanh tây phương cực lạc quốc, mà không hề nghĩ gì đến chuyện nghiên cứu giáo lý, hiểu biết tường tận lời dạy quí báu của đức Phật, để thực hành tu sửa tâm tánh, chuyển hóa thân khẩu ý bất thiện, bất tịnh, thành ra thân khẩu ý thiện lành, thanh tịnh.

Thân khẩu ý, là tam nghiệp, chưa thanh tịnh, chưa thiện lành, cũng như cái đít ly còn be bét uế trược, dù có dời đổi đến chỗ nào, cũng đem ô uế đến nơi đó mà thôi.

Tóm lại, con người biết tu sửa tam nghiệp cho được thanh tịnh, chuyển đổi tâm tánh, không cần mong cầu, dù sống bất cứ nơi đâu, cũng cảm nhận sự an lạc và hạnh phúc. Thực tu chính là như vậy đó. []

Ban Biên-Tập PHTQ


--------------------

CHUYỆN TRONG ĐỜI
-        Có người tuyên truyền rằng các sư ngoại quốc, đọc thần chú rất linh thiêng, có thể giúp mình rửa sạch nghiệp, có thể giúp trị bệnh ung thư, dù ở bất cứ thời kỳ nào, nên rước thỉnh về nhà để bát cúng dường. Lại có người quảng cáo là có thể truyền nhân điện chữa lành bệnh ung thư mà bác sĩ từ chối, nhờ hào quang của Phật. Các chuyện này có thật không, có đúng giáo lý đạo Phật không, hay chỉ là mê tín dị đoan, lường gạt?

       Đức Phật có dạy:

Dù cho lên non
xuống biển vào hang
nghiệp báo đã mang
vẫn theo con người
như hình với bóng
không ai có thể
tránh được thoát được.

Con người thường thích chuyện linh thiêng huyền bí, nhất là những chuyện giúp mình chạy tội, tránh quả báo xấu của nghiệp nhân xấu đã gây nên, đã tạo ra trong đời. Nếu các chuyện này có thật, các sư ngoại quốc đó có thần lực ghê gớm, đâu có phải sống kiếp lưu vong, lang thang kiếm sống kiểu phi Phật pháp như thế đó!

Phật pháp là phương thuốc mầu nhiệm chữa trị tâm bệnh, chứ không chữa trị thân bệnh. Khi có thân bệnh, con người cần đến thuốc men, tây y hoặc đông y, cần đến bệnh viện, dưỡng đường để được bác sĩ, y tá, chuyên viên y tế chăm sóc. Khi có tâm bệnh, phiền não khổ đau, các bác sĩ đông hay tây y cũng phải tìm đến Phật pháp để chuyển hóa phiền não thành bồ đề, chuyển hóa khổ đau thành an lạc hạnh phúc.

Khi tâm được bình yên, cuộc sống thoải mái, sức khỏe có thể tăng thêm, các bệnh có thể sớm chữa khỏi.

Khi hết trần duyên, con người đã trải qua sanh, già, bệnh, thì ai cũng phải chết. Không thấu hiểu luật vô thường, mong kéo dài mạng sống khi không thể, con người dễ bị những tà sư, ma giáo lường gạt, tiền mất tật mang.

Tóm lại, trong cuộc sống, chúng ta cố gắng tu tâm dưỡng tánh, sống hạnh phúc, chết bình an. Thế thôi! 




- Thế nào gọi là tu?

- Thường ngày, khi nói năng, nên cẩn trọng lời nói và cách nói, tránh làm người khác tổn thương danh dự, va chạm tự ái cá nhân, không nên làm người nghe khó chịu, dễ sanh giận hờn, dễ gây oán thù.  Như vậy gọi là tu đó.

- Vâng, con xin cám ơn lời nhắc nhở của Thầy. Xin Thầy từ bi cho thí dụ cụ thể.

- Bình thường, người đời nói năng với cấp trên, bề trên, khá cẩn thận và lễ độ. Nhưng với người dưới quyền, người đời thường hay cao giọng, lên giọng kẻ cả, không giữ gìn lời nói, không để ý cảm giác của người nghe, cho nên ít người ưa thích cấp trên, thường tìm cách xa lánh, chỉ có kẻ dua nịnh đến gần. Nếu mình có trách nhiệm, trong đời hay trong đạo, mà giữ được sự hòa nhã, tương kính, trong lời nói và cách nói, thì tất được người chung quanh cảm mến, thân cận, ưa thích gần gũi. Như vậy gọi là tu đó.

-------------------------------------------------------------------------------------------

Viết Chữ Đầu Năm

-        Thưa thầy, thầy viết cho con xin chữ đầu năm ạ !
-        TỬ ! TỬ ! TỬ !
-        Trời đất, đầu năm đầu tháng, sao thầy cho 3 chữ “Tử”, xui xẻo thế ? Sao thầy không cho chữ Phúc, chữ Lộc, chữ Thọ, chữ Tài... như các thầy khác ?
-        Này nhá, cô đừng kiêng gì cả, tôi sẽ nói cho cô nghe ! Không có gì gọi là xui xẻo cả ! Chữ nào cầu mong không chắc được, chứ chữ “TỬ”, ai cũng phải đến đấy mà ! Đầu năm cầu mong được phúc to trong gia đạo, phải thế không?  Vậy thời, trong gia đạo, ai ai ra đời theo thứ tự, thì khi ra đi cũng nên theo thứ tự: “ông chết, cha chết, con chết”. Như thế là phúc lớn đấy, cô ạ !
-        À thì ra thế ! Cám ơn thầy giải thích cho con được hiểu ra ! Cám ơn thầy !

BBT Phật Học Tịnh Quang