TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)
TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

Friday, 1 September 2023

PHÓNG SINH MÙA VU LAN

https://phtq-canada.blogspot.com/2023/09/phong-sinh-mua-vu-lan.html

Tu mà không học chính là tu mù.

Học mà không tu chỉ là đãy sách.

Giới Tăng Ni tu mà không học chính là tu mù - dẫn dắt đám đông mê tín lạc vào tà đạo
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll
Tại Trung Quốc (và cả Việt Nam), Phật giáo đã “biến thể” từ tín ngưỡng thành sản phẩm tôn giáo được chính nhà nước kinh doanh
llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Cái lý của những người ‘phóng sinh’

Tôi biết, có nhiều người đang rất thắc mắc rằng, tại sao một việc xấu ác như bẫy bắt chim thú, đem giam cầm đến thân tàn ma dại rồi mang thả ra, và gọi là ‘phóng sinh’ ấy, lại được rất nhiều ông sư và “Phật tử” hưởng ứng từ năm này qua năm khác; chẳng lẽ họ đã mất hết lý trí và vô cảm trước nỗi khổ hiển hiện của con vật rồi sao? 

Không, trừ những người cố tình làm tiền bằng cách bày trò phóng sinh ra, thì họ có lý lẽ riêng, thậm chí cái lý lẽ ấy mạnh tới nỗi dù nhìn thấy những con chim chết đầy cổng chùa sau khi chính tay họ mở cửa lồng, nhưng họ vẫn nghĩ mình đang “mở tâm từ bi”, và họ còn khăng khăng rằng những người phản đối họ là “vô minh”. Vậy, lý lẽ ấy là gì? 

Phóng sinh có hẳn một nghi lễ. Những con vật khốn khổ kia trước khi được thả ra sẽ được các ông sư và Phật tử đốt nhang, tổ chức quy y Tam bảo, rồi đọc kinh, hồi hướng, gõ chuông... Tại sao họ làm thế? Vì họ tin rằng những con vật sau khi được quy y hay nghe kinh kệ thì chính là đã được “gieo hạt giống Phật trong tâm”, một cơ hội “ngàn năm có một”, là “duyên lành muôn đời khó gặp”, để trong đời vị lai chúng sẽ được giải thoát bởi cái “hạt giống” ấy. 

Cho nên, dù chứng kiến cảnh què chân gãy cánh hay đui mù mất mạng của chim thú, nhưng những người phóng sinh vẫn tràn đầy lòng tin và sự kiêu hãnh của kẻ vừa làm một việc đại từ đại bi! 

Xin hỏi, có ai từng đi chùa mà không biết cái câu “Tất cả chúng sinh đều có Phật tánh”; và vì thế mà Thích Ca mới nói “Ta là phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành”? Phật khẳng định rằng, muôn loài đều có “tánh Phật” viên mãn, tròn đầy, chưa bao giờ hao mòn, chỉ vì do “một niệm vô minh” mà thành ra đọa lạc, luân hồi sinh tử. Vậy nếu đã có sẵn Phật tánh đủ đầy rồi thì còn “gieo” làm gì nữa, phải không? Hay là gieo thêm cho nó có tánh Phật X2, X3, X4? 

Thêm nữa, con người nghe kinh kệ nhiều khi còn chưa hiểu, huống gì con vật. Có những gia đình sống suốt đời ngay cổng chùa mà chẳng biết đến Phật là gì, thì làm sao những con vật trong lúc hoảng loạn vì vô cớ bị bắt bớ giam cầm lại có thể hiểu? 

Người ta sẽ lại lý lẽ rằng, không cần hiểu, cứ một câu kinh lọt vào tai là vĩnh viễn lưu lại trong tàng thức, gặp duyên lành sẽ trổ ra thành “quả bồ đề”! Con người đọc kinh suốt đời, có khi thuộc nằm lòng như cháo chảy, hiểu hết nghĩa lý mà còn chẳng sửa được tính mình, huống gì loài vật nghe chỉ như nghe một tiếng động vô nghĩa? 

Thử nghĩ coi, cứ cầm cái toa thuốc mà đọc thì có khỏi bệnh được không? Phải mang cái toa ấy đi mua thuốc, uống vào người thì may ra mới hết bệnh. Chỉ có người điên mới quả quyết rằng đọc toa là “lợi ích thù thắng không thể nghĩ bàn”! Nếu nói chỉ cần nghe hoặc thấy mà ích lợi ghê gớm như thế, sao không bắc loa lên trời ở khắp nơi thôn cùng xóm vắng cho đến thành thị, rừng rú mà mở oang oang suốt ngày, như thế có phải tiện hơn không? 

Trên thế giới có hơn 5000 ngôn ngữ, mỗi giống người nói một thứ tiếng, nếu giả sử tất cả các dân tộc ấy cùng đọc một câu kinh bằng tiếng của mình, thì chim chóc nghe biết đường nào mà lần? Nếu ta không biết tiếng Nhật mà nghe người Nhật đọc kinh, thì quý vị có thấy ích lợi gì không, hay chỉ thấy phiền não và chán ghét trong lòng? 

Văn - Tư - Tu (nghe/đọc - suy ngẫm/lý giải - và sửa đổi/thực hành), phải hiểu và làm thì mới có ích lợi chứ, cứ cắm đầu cắm cổ đọc như con vẹt từ ngày này qua ngày khác rồi tin rằng mình đang “tu” thì thì quả là quái dị phi thường. 

Vậy con vật tiếp xúc với chùa chiền và tăng sĩ rốt cuộc có giá trị gì không? Có. Nhưng với điều kiện những nơi ấy/người ấy phải trí huệ, thanh tịnh, từ bi... 

Điều này rất dễ thấy, có những người mà khi ta vừa gặp họ, dù chưa nói gì với nhau, đã có cảm giác rất dễ chịu, họ làm cho ta thấy yên bình và muốn chia sẻ. Ngược lại, có những người khiến ta bất an ngay lập tức khi vừa tiếp xúc, dù họ xinh đẹp, lịch sự... Là vì sao vậy? Mỗi người đều có năng lượng tỏa ra. Tâm tính đẹp xấu, thiện ác của họ sẽ có một từ trường tương ứng, chính cái đó mới mang sức mạnh cảm hóa. Chứ “miệng nam mô bụng bồ dao găm” thì khiến muôn loài sợ hãi tránh xa, linh tánh của con vật rất mạnh. Người nào càng tĩnh tâm, càng dễ cảm nhận được năng lượng của người khác. 

Không thiếu những câu chuyện trong kinh sách Phật giáo xưa và nay về những trường hợp “thu phục” thú vật bằng cái năng lượng thiện lành ấy. Chúng ta cứ quan sát sẽ thấy, có những người đi đến đâu là chó xồ ra sủa inh ỏi đến đấy; ngược lại, có những người dù vào nhà ai thì chó dữ vẫn đuôi như thân quen từ bao giờ. Là do cái tâm mang năng lượng tốt đẹp nơi họ khiến con vật cảm nhận được sự gần gũi, vô hại. 

Nhà Phật khuyến tấn rằng phải Tu là vì vậy. Anh phải tu để chuyển hóa thân tâm từ ác thành thiện, từ xấu thành tốt, từ ô nhiễm thành thanh sạch, thì anh mới “giúp đời” được, bằng không dù bề ngoài anh đi làm từ thiện nhưng anh chẳng cảm hóa được ai cả. Anh chỉ thu hút được những người nhẹ dạ cả tin và tham lam, anh đi tới đâu gieo rắc năng lượng xấu ác đến đó, dù bề ngoài có hào nhoáng bao nhiêu. 

Phóng sinh là tùy duyên mà dùng lòng từ bi vô dục vô cầu để cứu mạng con vật đang gặp nạn, chứ không phải đi bắt chúng nhốt lại, hành hạ cho sống dở chết dở rồi mang thả ra và gọi đó là “làm việc phước thiện”.

Người Phật tử tại gia hay xuất gia thì lo tu tập để chuyển hóa bản tâm của mình, chứ không cần lăng xăng bày trò phóng sinh, xem sao bói quẻ, cầu cúng giải hạn, tụng niệm ma chay... Cứ tu sửa cho thành con người toàn vẹn, ắt thiên hạ sẽ tự thái bình. Một vùng rộng lớn mà có một vị đạo hạnh cao dày cư ngụ, vùng đó an lành. 

Tánh Phật bị chê lấp là do tham sân si làm cho u mê, cho nên tu là bỏ bớt chứ không phải thêm cái gì vào cả. Cứ gột hết những cáu uế thì tâm sáng sạch sẽ hiện ra. Mà cái tâm ấy thì đủ cả Bi - Trí - Dũng. Nay đi tu dường như người ta làm ngược lại, cứ đắp mãi vào cho phì nộn cả thân lẫn tâm ra. 

Ở các nước văn minh, họ có thể chẳng biết đến Phật giáo là gì, nhưng cả tuyến cao tốc lập tức bị tắc nghẽn chỉ vì một con vịt đang thong dong qua đường. Cảnh sát sẽ có mặt ngay nếu anh dám bắn một con chim trời dù trong vườn nhà anh. Đó mới là phóng sinh chân thật: tôn trọng và bảo vệ cuộc sống, tính mạng cho muôn loài. Nay ở ta, ngay nơi cửa Phật, mượn danh Phật để mua bán lòng từ bi mà bày mãi trò phóng sinh giả dối, chẳng lẽ không còn biết hổ thẹn sao? 

Nói đến Phật thì xin nhắc lại một câu trong Kinh Địa Tạng, vốn là kinh phổ biến bậc nhất VN hiện nay: “Gặp người bẫy giăng bắt loài chim muông, thì nói quả khổ thân thuộc ly tán”. Nếu thật lòng tin Phật thì đọc câu này có lẽ cũng đủ để chùn tay lại.

Thái Hạo

https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=pfbid026WYMnJTBv36b5dSfiv84T8JapVaiB29Xrt8aYKR7hmGudPwpPeGbkhxT5uXXFazql&id=100059910855657

llllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Phóng sinh, hủ tục hay tín ngưỡng?

Quang cảnh một buổi phóng sinh chim trời.

Trong hơn 10 năm qua cứ mỗi lần lễ Vu Lan tới thì người ta lại làm ầm lên về vấn đề phóng sinh, mà nói tới phóng sinh thì y như rằng những gương mặt tu hành lại được dịp xuất hiện trình làng, trình luôn những câu chuyện khá tốn… giấy mực về phóng sinh.

Năm nay vấn đề phóng sinh được cộng đồng mạng quan tâm hơn hẳn những năm qua, có thể nói mà không sợ thất thố: Cộng đồng mạng đang tuyên chiến với vấn đề này một cách mạnh mẽ và bất thường so với các năm trước. Mạnh mẽ vì số lượt người tham gia tăng lên thấy rõ, bất thường vì cùng tầng suất với con số là những hình ảnh, phản biện, minh chứng cho việc phóng sinh đi tới kết luận tiêu cực rất nhiều. Nó cho thấy phản ứng tích cực ngày một gia tăng trước các vấn đề mà chủ thể là Giáo hội Phật giáo Việt Nam có trách nhiệm huấn thị các tu sĩ dưới cái ô dù của mình.

Hình ảnh những chú chim bị trói gô vào nhau nằm trước sân chùa trong khi những nhà sư nghiêm trang tụng kinh phóng sinh làm cho bất cứ ai có lương tâm cũng đều phẫn nộ. Những bài kinh, tiếng mõ ấy liệu có mang những sinh linh tới được niết bàn hay tránh được hình phạt nơi tăm tối hay không thì một người có suy nghĩ bình thường cũng biết được một cách chắc chắn, thế nhưng vẫn còn một con số rất lớn cả tin rằng những con chim vô tội khi được phóng sinh sẽ mang lại cho họ những bù đắp về thiện căn làm hành trang khi về cõi siêu hình.

Bên cạnh những bức ảnh hoành tráng trước cổng chùa người ta thấy xuất hiện hai bức ảnh mới cứng trong năm nay, cùng gây sốc cho người xem và từ đó làn sóng chống đối gia tăng thấy rõ.

Bức ảnh thứ nhất từ ông thầy tu Thích IPhone, tức Thích Thanh Cường ngồi rung đùi nhìn thành quả mà ông sư này mới thực hiện: Mua một lúc nhiều bao ốc còn sống để phóng sinh!

Thầy tu Thích Thanh Cường và những bao ốc chờ phóng sinh.

Từ chim, cá bây giờ sang tới ốc, không biết chừng nào thì tới những loại tôm, cua, hải sản? Mà lạ, nhiều người tin rằng cá, chim cần được phóng sinh nhưng lại phớt lờ những chú gà, vịt, heo, bò đang sống rất gần họ. Tại sao những loại gia súc gia cầm này bị kỳ thị không được xem là tích phước khi phóng sinh chúng trong khi cá, chim thì hàng tá hàng đàn được nhà chùa đặt mua cho đạo hữu?

Bức ảnh thứ hai chứng minh việc làm sai trái này của các nhà sư chuyên thúc hối việc phóng sinh đã làm nhiều cư dân mạng vỡ mộng về cách suy nghĩ của mình trước các vị được xem là “chân tu”. Khi đọc được những “huấn từ” này từ một nhà sư không biết phật tử trong ngôi chùa của ông này nghĩ gì:

“Hùn phước phóng sanh rằm tháng 7. Vào rằm tháng 7 nhân lễ Vu lan Thầy có làm lễ cúng phóng sanh cầu mọi người muốn hùn phước cúng phóng sanh rằm tháng 7 hồi hướng phước lành cầu mong cha mẹ hiện tiền sức khỏe bình an, cha mẹ tổ tiên ông bà quá vãng sinh về cảnh giới an lành hoan hỉ gửi vào số tài khoản Thầy 1245778899 ngân hàng Vietcombank chủ tài khoản Nguyễn Bá Bình đt. 0902211773”

Phía sau những kêu gọi bên ngoài mang đầy dáng vẻ trang nghiêm là cả một phong trào săn chim bắt cá của các đệ tử cật ruột của những thầy, những sư, những tăng sẵn sàng cung cấp cho người nào muốn mua, muốn phóng sinh sỉ hay lẻ đều được đáp ứng. Báo chí từ nhiều năm qua đã cung cấp những bài viết cụ thể về vấn đề này cho cả xã hội thấy rõ từng công đoạn mà câu chuyện phóng sinh cung cấp hàng năm. Những chợ đầu mối, những phóng sự bóc mẽ bắt chim, cá trở lại để bán tiếp sau khi chúng được phóng sinh, tiếc thay những câu chuyện này không được người mua kẻ bán chú ý, thậm chí có nhiều người còn tỏ ra nguy hiểm khi cho rằng ai làm thì người ấy tích phước hay tích quả người có tâm lành ắt sẽ an nhiên tự tại.

Vâng, những người có “tâm lành” ấy rất an nhiên vì nghĩ mình làm được điều thiện nhưng họ không thấy phía sau việc làm của họ là dung dưỡng, nuôi nấng những ác niệm trong cõi hồng trần này. Một con chim bị bắt sẽ gây ra cái chết cho một đàn chim con nếu chúng còn nhỏ. Một con chim bị giết kéo theo sâu bọ phát triển vì thiếu cân bằng sinh thái, một đàn cá bị bắt đi rồi thả lại vào ao hồ sẽ gây ra biết bao tai họa cho những sinh vật dưới nước chỉ vì mối lợi phóng sinh. Xã hội nuôi dưỡng sự gian trá là một xã hội đang mục rửa vì đạo đức xuống cấp, lòng vị tha bị băng hoại và lừa đảo lẫn nhau ngày một lan rộng thay vì sự tử tế ngày càng hiếm gặp.

Tin nhắn của một thầy tu về việc phóng sinh.

Nhìn rộng ra một chút, chính quyền hay nhà nước không thể tự biện minh việc phóng sinh không ảnh hưởng gì tới đời sống nhân dân. Chính những chức sắc trong các chùa chiền đang cổ vũ cho việc phá hoại môi trường cần phải bị chế tài, vì môi trường là nơi mà cả dân tộc đang cộng sinh cần phải bảo vệ. Hành động làm ngơ của nhiều cơ quan trách nhiệm đang tiếp sức cho việc tàn phá môi sinh và hơn thế nữa, đang tiếp sức với những tăng lữ có hành vi bức hại thiên nhiên để tạo nên lợi lộc cho nhà chùa, thiền viện.

Nếu Ban Tôn giáo Chính phủ luôn theo dõi các sinh hoạt tôn giáo mà bỏ qua tình trạng lợi dụng niềm tin tôn giáo để thực hiện việc phóng sinh nay đã mang đầy tang chứng phi pháp thì cái Ban Tôn giáo Chính phủ nên biến mất trước khi Bộ Tài nguyên Môi trường lên tiếng bằng văn bản pháp quy.

Người dân có quyền thực hành tín ngưỡng và người không có tín ngưỡng cũng có quyền đòi hỏi chính phủ bảo vệ quyền sống của mình. Tự do không đồng nghĩa với tàn phá môi sinh dù hành vi ấy được bao biện là tự do tín ngưỡng. Nếu chính quyền xem đây là bổn phận của Giáo hội Phật giáo thì trước hết xin thông báo cho họ biết trước khi ra mặt “phóng sinh” những tì vết, những hủ tục, dị đoan nhằm cân bằng “sinh thái” trong một đất nước vốn có quá nhiều niềm tin lạc hậu.

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllvp.phtq.canada: Vấn đề mê tín có khắp nơi trên thế giới, khắp các quốc gia, kể cả các quốc gia tây phương văn minh, khoa học tiến bộ. Vấn đề mê tín nằm trong tất cả các tôn giáo và tín ngưỡng hiện nay trên thế giới, không kể con số tín đồ nhiều hay không nhiều. Trên thế gian, người ngu ngốc đông nhiều hơn người trí tuệ. Kính mời tham khảo:

https://phtq-canada.blogspot.com/2011/07/ban-ve-thien-va-ac-phtq-so-11.html

https://phtq-canada.blogspot.ca/2014/04/y-nghia-le-cau-nguyen.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/08/y-nghia-le-cau-nguyen.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/02/y-nghia-le-cau-nguyen.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/02/cau-nguyen-co-duoc-gi-dau.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/03/tinh-than-dao-phat.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/04/ban-tam-thanh-tin-sang-suot.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/04/deadly-easter-sunday-louisiana-tornado.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/06/ban-ve-thien-ac.html

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll