Thiệt là các trò gạt gẫm của bọn giặc thầy chùa = mọi người nên cảnh giác các mánh khoé lừa đảo này = Tất Cả Là Do Con Người Gạt Gẫm Nhau Thôi ! Lâu lắm mới có người bạo miệng nói ra Lẽ Thật
Kính mời tham khảo
CÔ HỒN VÔ THƯỢNG SƯ FASHION SHOW
Kính mời xem tiếp:
http://phtq-canada.blogspot.ca/2011/12/thuong-toa-hay-chu-tieu-phtq-so-19-se.html
http://phtq-canada.blogspot.ca/2015/11/ta-phap-trai-bat-o-chan-te-co-hon.htmlhttp://phtq-canada.blogspot.ca/2011/12/thuong-toa-hay-chu-tieu-phtq-so-19-se.html
Lâu lắm mới có người bạo miệng nói ra Lẽ Thật.
Tất
Cả Là Do Con Người Gạt Gẫm Nhau Thôi!!
Thiệt là các trò gạt gẫm
của bọn giặc thầy chùa
Khi tứ đại tan rã, hệ
thần kinh ngừng hoạt động, thần thức đã ra khỏi thân xác để đi sanh sang cõi
khác. Những trò hề hộ niệm được vãng sanh hiện nay cũng khá phổ biến, bởi do
con người không hiểu rõ chánh pháp, dễ bị gạt gẫm.
Đạo Phật dạy rằng xác
thân chỉ là sự duyên hợp của vật chất, gọi là tứ đại, bao gồm: đất, nước, gió,
lửa. Sau khi chết, những thứ này lại trở về với đất, nước, gió, lửa.
Con người ai ai cũng
phải chết, và đi đầu thai qua kiếp khác, hoặc thiên đàng hay địa ngục, đều do
nghiệp thiện hoặc nghiệp ác, con người đã làm ra khi sanh tiền. Chính con người
quyết định kiếp sau đầu thai chốn nào, cõi nào, lành hay dữ, tịnh độ hay ác
đạo, chứ không phải do thượng đế hay thần linh nào khác - cũng không do các ban
hộ niệm cầu vãng sanh tào lao hiện nay rất nhiều.
Con người quyết định đời
sống kiếp này và kiếp sau bằng các hành động qua thân, khẩu, ý hàng ngày, hàng
giờ, hàng phút trong cuộc sống hiện tại. Do lòng thương yêu và sự hiếu hạnh -
nhưng không học hiểu chánh pháp - khiến cho con người không còn sáng suốt, theo
tà pháp, nên nghe quí thầy, quí cô trong chùa, bảo sao làm vậy chứ không có suy
nghĩ chín chắn. Quí thầy quí cô này cũng ngu dốt, u mê, đời trước bảo sao, đời
sau làm vậy, chẳng rõ chánh tà khác nhau ra sao. Các tăng ni không học hành dẫn
dắt theo bao nhiêu người khác đọa lạc - tai hại vô cùng là chỗ này. Đầu tàu lạc
đường, hay trật đường rầy, cả đoàn tàu không đến được mục tiêu mong muốn. Bởi
vậy bọn trọc đầu đọa lạc dưới địa ngục nhiều hơn người có tóc, chính là nghĩa
đó vậy.
Sự tin tưởng thiếu thực
tế, không trí tuệ của một số người đã làm giàu cho các chùa và biến các chùa
thành một nơi sinh hoạt mê tín chứ không còn là nơi chốn tu hành của tăng ni và
cư sĩ nữa. Chùa nào hiện giờ cũng xây tháp hài cốt, khi có thân nhân chết,
người ta đem thiêu xác, gửi vào chùa. Khi gửi nắm tro tàn như vậy thì phải tốn
bao nhiêu tiền đóng vào và còn phải cúng dường tiền cho chùa rất nhiều hằng
năm. Nếu thân nhân không cúng dường tiền thì hũ hài cốt ấy sẽ bị dẹp vào chỗ khuất
lấp. Còn ai cúng dường tiền nhiều thì hũ hài cốt sẽ được để trên chỗ sang trọng
trong tháp. Nhiều chùa hiện giờ lấy hài cốt làm con tin, để làm tiền người thân
một cách phi nhân nghĩa, thiếu đạo đức. Tháp hài cốt là núi tiền, các lễ trai
đàn bạt độ mê tín là những mẫu ruộng mầu mỡ xài hoài không hết.
Có nhiều thầy chùa cạo
tóc có tiếng là đi tu, nhưng không học hiểu chánh pháp, không rành giáo lý, chỉ
lo mua bằng thượng tọa, trèo lên hòa thượng, học tổ chức các lễ trai đàn bạt
độ, các lễ vớt vong trên sông trên biển như vớt bèo, các lễ phóng sanh nhưng
hại vật, các lễ rải tro trên sông cho người chết được giải thoát. Các loại lễ
cúng này hét ra bạc, khạc ra vàng. Thiệt là các trò gạt gẫm của bọn giặc thầy
chùa.
Thầy chùa nào biết luyện
giọng, biết làm lễ mang màu sắc linh thiêng huyền bí, bẻ tay giậm chân, mặc y
áo như kép cải lương rực rỡ xanh đỏ tím vàng, la la, hét hét, ợ ợ, ngáp ngáp,
trợn trợn, chui vô màn vô mùng, đứng trên bục cao quơ quơ, rắc rắc, thì người
ngu u mê càng tin tưởng và cúng tiền càng nhiều, bởi lẽ ai ai cũng có người
thân đã qua đời. Mọi người đều thấy tệ nạn lừa đảo hiện giờ trong các chùa rất
lộ liễu, kể cả các hàng gọi là lãnh đạo cao cấp của các giáo hội trong và ngoài
nước. Nhà chùa vô hình, vô tình đã biến nơi tu hành thành nơi nhà mồ nghĩa địa,
nơi thực hiện sự mê tín của dân gian, gạt gẫm, lừa đảo bá tánh u mê.
Trong lúc con người còn
sống mà còn chưa hiểu biết được Cực Lạc, Thiên Đàng ở đâu? Có hay không có?
Huống là người chết, nằm trong hũ tro còn nghe thấy được những gì? Nếu người
chết rồi quả thật nghe kinh và được sanh về Cực Lạc Thiên Đàng, thì người sống
tu hành làm gì cho cực khổ. Khi còn sống, con người cứ lo tạo nhiều tiền nhiều
của, bất chấp thiện ác. Khi chết, người đó dặn thân nhân, thỉnh mời hàng trăm
thầy chùa, hàng trăm ông cha đến cầu siêu, cầu hồn thì khoẻ quá. Sống ngon chết
tốt như vậy ai mà không ham chớ.
Đó là
những tệ nạn trong chùa - không phải chính là Phật Giáo - mọi người nên cảnh
giác các mánh khoé lừa đảo này. Phật giáo là những giáo lý dạy NGƯỜI SỐNG, ăn
hiền ở lành, tu tâm dưỡng tánh, giác ngộ giải thoát, quay đầu hướng thiện (đáo
bỉ ngạn) - chứ không dạy con người đợi đến lúc nằm trên giường bệnh mới biết
niệm Phật, đợi nằm trong quan tài, trong nấm mồ, trong lò thiêu, hay nằm trong
hủ tro, mới chịu nghe kinh kệ. Tất cả đã quá muộn màng. Tất cả là do con người
gạt gẫm nhau thôi.
BBT.PHTQ.CANADA
Lời Nguyện tào lao - sao có lắm người tin?
Đừng nói mấy thằng trọc nầy mất dạy, vì có ai dạy bọn nó đâu
Bọn trọc giặc thầy chùa - Lễ Trai Đàn Bạt Mạng
Chùa Việt Nam (Phoenix Arizona USA) hình trên & Chùa Pháp Vân (Mississauga Canada) hình dướiĐừng nói mấy thằng trọc nầy mất dạy, vì có ai dạy bọn nó đâu
Bọn trọc giặc thầy chùa đang ban nước thánh trị bá bệnh - thiệt là lưu manh quá sức
Welcome to diendan_songvui@yahoogroups.ca
Muon ghi ten gia nhap, click:
diendan_songvui-subscribe@ yahoogroups.ca
CHU TRUONG CUA DIEN DAN:
1. Trao doi kinh nghiem song vui, thong tin huu ich
2. Giu gin khong khi an vui - hoa nha - tuong kinh
Tran trong,
Ton Nu Thuy Huong
diendan_songvui@yahoo.ca
Moderator
Muon ghi ten gia nhap, click:
diendan_songvui-subscribe@
CHU TRUONG CUA DIEN DAN:
1. Trao doi kinh nghiem song vui, thong tin huu ich
2. Giu gin khong khi an vui - hoa nha - tuong kinh
Tran trong,
Ton Nu Thuy Huong
diendan_songvui@yahoo.ca
Moderator
From:
Date:
Subject:
Dâng sớ cầu an.
Tiền mất tật mang.
Cúng sao giải hạn.
Tai nạn vẫn tới.
Kính Thầy,
xin Thầy hướng dẫn và chỉ dạy cho chúng con:
Khi có tang sự, không có Tăng Ni, người nhà có được phép tụng kinh hay
không?
Nếu được phép tụng thì bận áo tràng hay đồ tang?
Có người nói là không được phép ngồi trước ban Phật.
Nhiều nơi cũng như Thầy biết, vì tiền tụng có khi hơi hơi mắc, nên có
những ban hộ niệm đi tụng được mời,
bao luôn từ tụng thất cho đến chôn cất, nhưng không thù lao hay tiền
xăng cộ.
Có khi tang chủ không biết nấu đồ chay, ban hộ niệm bao luôn, nhưng
không tính tiền.
Như vậy có đúng hay không?
Vì cả một tấm lòng thành chúng con đến với người ta, chúng con xem như
là người thân của mình trong tiền kiếp,
chứ không phải lại để cho họ mang ơn, hay khen ngợi.
Con xin được Thầy chỉ dẫn
A Di Đà Phật
Pd Trí Dũng
Kính quí ĐH,
VP.PHTQ.CANADA xin giải đáp ngắn gọn các thắc mắc của quí ĐH như sau:
1. Khi gia đình có tang sự, chính các thân nhân tang quyến chân thành
tụng kinh cầu nguyện là tốt nhất. Mặc áo tràng màu lam, nâu hay mặc đồ tang
cũng đều được cả. Tất cả hình thức bên ngoài đều không quan trọng. Điểm quan
trọng là tâm chân thành hướng về mười phương chư Phật, cầu xin gia hộ cho người thân vừa
quá vãng và hồi hướng công đức cho khắp pháp giới chúng sanh (mở rộng tâm từ vô biên thì phước báo vô lượng).
2. Không cần mời thỉnh các ông bà thầy cúng đám, tụng đám - dù
tại gia hay xuất gia - với giá cả cắt cổ. Các vị này thường hay bày vẽ
đủ điều tà pháp, làm ra vẻ linh thiêng huyền bí để làm tiền,
làm phiền tang gia. Họ tụng mướn kiểu đó, ê a ngân nga lóc cóc leng cheng lùng
tùng lèng xèng như phường hát dạo, chẳng có tâm thành vị tha, chẳng vị chánh
pháp, chỉ vì hầu bao, tranh giành cơm gạo, cho nên chẳng có công đức gì, chẳng
ích lợi chi. Đón rước mất công, tốn tiền vô ích.
3. Đối với các Ban Hộ Niệm: Nếu quí vị đến giúp tang gia với
tấm lòng chân thành, vị tha - bất vị danh lợi, thì quá tốt, đáng tán thán. Tuy
nhiên, việc làm của quí Ban Hộ Niệm không thể so sánh với pháp sự của chư vị
Tôn đức chân tu thực học. Hơn nữa, không nên phán quyết người này được vãng
sanh hay không, bởi phán quyết đó
là tà pháp; không nên cùng nhau
vỗ tay reo hò vui mừng ngay trên thân xác, chúc tụng rằng người quá cố đã vãng
sanh, trông man rợ quá. Có một nhà sư thích như điển quái đản lập dị bên Đức
tuyên bố:
«chia vui đám tang, chia buồn đám cưới».
Việc tang chế cần nên tiết giảm tối đa các hình thức nghi lễ rườm rà,
tốn kém, chỉ có tác dụng phô trương thân thế, phô trương sự hiếu để giả dối.
Việc cần làm thực sự là chí tâm cầu
nguyện cho người quá cố được vãng sanh về cõi tịnh
độ, cõi thiện lành, qua các thời tụng kinh, niệm Phật, hồi hướng công đức, bố
thí cúng dường, làm việc phước thiện, cứu người giúp đời.
Giáo Lý Đạo Phật là phương tiện độ sanh, độ thân nhân của người quá cố
được giác ngộ, hiểu rõ luật nhân quả, vô thường qua các nghi thức tang lễ.
Các thân nhân tang quyến và bằng hữu nên giác ngộ chân lý này và
phát tâm tìm hiểu chánh pháp, để chuyển hóa đời sống tâm linh,
để đạt an lạc hạnh phúc và giải thoát phiền não khổ não ngay trong cuộc sống và
giải thoát sanh tử luân hồi. Đây mới chính là cứu cánh của các hình thức nghi
lễ trong đạo Phật đúng theo chánh pháp.
Tóm lại, việc tang lễ trong Phật giáo nhằm mục đích chính là an ủi thân
nhân và giảng giải chánh pháp. Các tà sư coi tang lễ chính là phương tiện tài
chánh cho chùa và bản thân.
Nên giác ngộ sự thật là: nhà sư
còn chưa biết khi chết có siêu (vãng sanh) hay không, làm sao cầu siêu cho
người khác được, huống là chư Phật tử tại gia như Ban Hộ Niệm.
Nhà sư chân tu thực học cần hướng dẫn cho quần chúng Phật tử giảm thiểu
những lễ nghi ma chay tốn kém, dành nhiều thời gian «chuyên tâm
nguyện cầu».
Nên nhớ:
ai ăn nấy no, ai tu nấy chứng.
Đó là chân lý.
Một người suốt đời ăn hiền ở lành, tu hành thập thiện, tại gia cũng như
tại chùa, khi sống hạnh phúc, ra đi bình an, khỏi cầu cũng siêu.
Một người suốt đời thân làm ác, miệng mắng chửi rủa xả thêu dệt nói xấu người khác, ý nghĩ luôn luôn lợi mình hại người, khi sống
nhiều kẻ thù người oán, khi chết làm sao bình an được, nói gì chuyện vãng sanh.
Chỉ là trò dối gạt người nhẹ dạ, chưa học hiểu giáo lý mà thôi.
Kính mong mọi người an tâm và không còn bận tâm, hay phiền não khổ đau
qua các tang sự, qua việc quá coi trọng cái thân xác tứ đại, cái nắm tro tàn hay nấm mộ,
mà quên đi phần chính là tâm linh của người quá cố cũng
như của những người còn sống trên thế gian. []
Ban Biên-Tập PHTQ. CANADA