TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)
TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

Sunday, 27 June 2021

CHÂN TÂM VÀ VỌNG TÂM

http://phtq-canada.blogspot.com/2021/06/chan-tam-va-vong-tam.html

Chân Tâm và Vọng Tâm

Con người trên thế gian ai cũng có: chân tâm và vọng tâm. Chân Tâm là tâm tánh chân thật. Vọng Tâm là tâm tánh, tâm trạng luôn thay đổi theo cảnh trần. 

Vọng tâm thường thấy thể hiện qua ba dạng: tâm tham lam, tâm sân hận và tâm si mê. 

Con người trên thế gian luôn sống trong đau khổ bởi tâm tham sân si. Muốn dứt khổ, con người phải tự diệt tâm tham sân si. Không ai có thể giúp đỡ con người hết khổ khi tâm còn tham sân si. 

Bình sinh con người rất là hiền thiện. Nhân chi sơ tánh bổn thiện. Khi đụng chạm đến hai chữ Danh và Lợi, vọng tâm con người sẽ trổi dậy một các rõ ràng nhất. Đến khi hối hận thì đã quá muộn màng.

Cầu nguyện có được gì đâu? Con người không biết tự diệt tâm tham sân si, diệt vọng tâm để sống với chân tâm an tịnh. Con người chỉ biết cầu nguyện được lên thiên đàng hay cầu nguyện vãng sanh cực lạc. Đúng là con người sống trong ảo tưởng, nấu cát muốn thành cơm.

Người đời thường nói nôm na: Tâm Phật và Tâm Ma, chính là Chân Tâm và Vọng Tâm.

Con người phải tự thắp đuốc trí tuệ mà đi đến cảnh giới an tịnh khi không còn các vọng tâm tham sân si.

KÍNH MỜI THAM KHẢO:

http://phtq-canada.blogspot.com/2021/06/chan-tam-va-vong-tam.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2014/03/luong-tam-va-phat-tam.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/05/phat-tam-phat-tuong-phat-hoc-tinh-quang.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/05/chu-tam-trong-ao-phat-phat-hoc-tinh.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/07/suy-ngam-phat-ngoc-linh-thieng-phtq-so.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/12/thuong-toa-hay-chu-tieu-phtq-so-19-se.html

http://phtq-canada.blogspot.ca/2012/11/nhut-thiet-duy-tam-tao.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2013/10/chu-tam-qua-loi-chu-to-day.html  (VietThao TiềnLàmĐộngTâm TiềnSinhBấtTịnh)

http://phtq-canada.blogspot.com/2014/08/tien-lam-ong-tam-tien-sinh-bat-tinh.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2014/08/tieu-su-ty-khuu-thich-chan-tue-chu-tam.html         

http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2015/06/phat-ngoc-phat-tam-phat-tuong-tien-lam.html  

http://phtq-canada.blogspot.com/2015/06/tap-san-phtq28-ai-le-phat-01-6-2015-muc.html  

http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2019/09/chu-tam-trong-ao-phat-cu-tran-lac-ao.html

http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2012/10/tam-va-tuong-trong-phat-giao.html

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Hỏi: Thưa quí Thầy, xin giải thích thế nào là Lương Tâm, thế nào là Thiện Tâm, thế nào là Chân Tâm, thế nào là Phật Tâm, thế nào là Tâm và Tướng, thế nào là Tâm và Tánh, thế nào là Tu Tâm Dưỡng Tánh.

Đáp: Kính mời tham khảo:

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/06/tu-tam-duong-tanh-cu-tran-lac-ao.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2014/05/tu-tam-duong-tanh-cu-tran-lac-ao-tap-3.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2014/03/luong-tam-va-phat-tam.html 

http://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2019/09/chu-tam-trong-ao-phat-cu-tran-lac-ao.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2011/05/phat-tam-phat-tuong-phat-hoc-tinh-quang.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2021/06/chan-tam-va-vong-tam.html

Rốt cuộc trên thế gian, điều gì mới là đáng sợ nhất?

Mai Trà

Xưa kia có một người hỏi vị thiền sư: “Thưa Thầy, trên đời này cái gì đáng sợ nhất?”.

Thiền sư trả lời: “Dục vọng”.

Người kia vẻ mặt vẫn tràn đầy nghi hoặc, vị thiền sư nói tiếp: “Vậy con hãy nghe ta kể câu chuyện sau đây”.

Vàng thật là đáng sợ

Có một vị tăng nhân hoảng hốt sợ hãi chạy từ trong rừng cây ra, vừa đúng lúc gặp hai người bạn tốt đang đi tản bộ bên bìa rừng. Họ hỏi vị tăng nhân:

“Ông hoảng hốt như thế là vì cái gì vậy?”.

Vị tăng nhân nói: “Thật là đáng sợ quá, tôi đã đào thấy một đống vàng ở trong rừng”.

Hai người kia không nhịn được cười liền nói: “Ông thật là một tên đại ngốc! Đào thấy vàng, một việc tốt như thế mà ông lại nói thật đáng sợ, thật sự chúng tôi không thể hiểu nổi ông nữa!”.

Thế là họ lại hỏi vị tăng nhân kia: “Ông đào thấy vàng ở chỗ nào? Hãy nói cho chúng tôi biết đi!”.

Vị tăng nhân nói: “Thứ lợi hại như thế, các ông không sợ sao? Nó sẽ ăn thịt người đấy!”.

Hai người kia tất nhiên không tin, liền đáp trả: “Chúng tôi không sợ. Ông hãy nói cho chúng tôi chỗ tìm ra nó đi”.

Vị tăng nhân nói: “Bên dưới gốc cây đầu tiên ở phía Tây của cánh rừng này”.

Hai người bạn lập tức đi tìm địa điểm đó, quả nhiên phát hiện ra đống vàng kia, một người nói với người còn lại: “Vị tăng nhân này thật là quá ngu xuẩn! Vàng là thứ mọi người đều khao khát, vậy mà trong mắt ông ta nó lại trở thành thứ ăn thịt người”.

Người kia cũng gật đầu đồng ý. Thế là hai người họ thảo luận cách để đem số vàng này về, một người trong đó nói: “Ban ngày mà mang về thì rất không an toàn, hay là để ban đêm mang về sẽ đỡ nguy hiểm hơn một chút. Tôi sẽ ở đây trông chừng, anh đi lấy một chút đồ ăn đến đây, chúng ta sẽ ăn cơm tại đây, sau đó đợi đến lúc trời tối chúng ta sẽ mang vàng về”.

“Vàng là thứ mọi người đều khao khát vậy mà trong mắt ông ta nó lại trở thành thứ ăn thịt người” 

Người đàn ông kia bèn làm theo cách đó, người ở lại trông vàng nghĩ: “Giá như tất cả số vàng này đều là của mình thì tốt biết bao! Đợi khi anh ta quay lại, mình sẽ dùng gậy gỗ đánh chết anh ta, thì tất cả số vàng này là của mình rồi!”.

Người đàn ông về nhà lấy cơm cũng nghĩ: “Mình trở về sẽ ăn no trước, sau đó sẽ cho một ít độc dược vào phần cơm của anh ta, anh ta chết rồi thì tất cả số vàng đó sẽ là của mình!”.

Kết quả đến lúc anh ta mang cơm trở lại rừng cây, người đàn ông kia từ phía sau tiến đến cầm cây gậy đánh chết anh ta và nói: “Bạn thân yêu của tôi, là vàng đã bức bách tôi làm thế”.

Sau đó, anh ta lấy phần cơm và bắt đầu ăn. Cũng chỉ một lát sau, anh ta cảm thấy rất khó chịu, trong bụng giống như có lửa đốt vậy, lúc đó anh ta mới biết mình đã bị trúng độc, lúc sắp chết anh ta đã thốt lên: “Lời tăng nhân nói quả là rất đúng!”.

Điều này thực sự ứng với câu ngạn ngữ: “Người chết vì tiền, chim chết vì mồi” đều là vì lòng tham gây họa. Chỉ vì một chữ tiền mà con người sẵn sàng làm hại người khác, làm thương tổn người khác, giết người hại mệnh. Điều đó chẳng phải làm việc xấu hay sao?

Những việc làm xấu ấy, tất cả đều xuất phát từ “dục vọng” của con người. Ở đây không ngoài lòng tham lam và sự ích kỷ, tham vọng muốn chiếm hữu tất cả cho bản thân mình đã đánh đổ cả khái niệm thiện lương của con người. Kết quả cuối cùng là gì đây, oan oan tương báo, người làm việc xấu phải nhận đúng cái kết bi thảm.

Đến phút chót, khi con người sắp từ biệt thế giới hiện tại, mới nhận ra được hành động của mình là sai lầm thì đã quá muộn màng. Vậy thì chẳng phải hai chữ “dục vọng” là quá nguy hiểm là gì?

Tâm Phật và Tâm Ma

Có một họa sĩ rất nổi tiếng, ông ta muốn vẽ tranh về chủ đề Phật và ma quỷ, nhưng mà ông ta không tìm thấy trong thực tế hình mẫu của hai nhân vật này. Trong đầu ông ta nghĩ thế nào cũng không thể tưởng tượng ra hình dạng của Phật và ma quỷ, cho nên rất sốt ruột lo lắng.

Thế rồi có một cơ hội rất vô tình, trong một lần đi chùa bái lễ, họa sĩ đã vô tình phát hiện ra một vị hòa thượng trông thật Tiên phong Đạo cốt, các loại khí chất trên thân thể vị hòa thượng kia đã hấp dẫn vị họa sĩ một cách sâu sắc, thế là ông ta liền đi tìm vị hòa thượng đó, nguyện ý trả cho vị hòa thượng này một số tiền lớn, với điều kiện là vị hòa thượng sẽ dành một ngày làm mẫu để họa sĩ kia vẽ.

Sau này, tác phẩm của vị họa sĩ hoàn thành đã gây ra chấn động rất lớn tại địa phương. Họa sĩ nói: “Đó là bức tranh mà tôi hài lòng nhất, bởi vì vị hòa thượng làm mẫu cho tôi vẽ kia khiến tôi nghĩ rằng nhất định ông sẽ tu thành một vị Phật, những khí chất thanh tịnh và thư thái ông mang trên mình có thể gây cảm động đến mỗi người”.

Vị họa sĩ cuối cùng đã thực hiện lời hứa của mình, trả cho vị hòa thượng kia rất nhiều tiền. Cũng bởi vì bức tranh này, mọi người đã không gọi ông ta là họa sĩ nữa mà gọi là “Họa Thánh”. Một thời gian lâu sau, họa sĩ chuẩn bị bắt tay vào vẽ ma quỷ, nhưng điều này lại trở thành một vấn đề khó khăn cho ông, đi đâu mà tìm được hình dáng của ma quỷ đây? Ông ta tìm hỏi qua rất nhiều địa phương, tìm rất nhiều người hung ác bên ngoài, nhưng không có ai thỏa mãn cả.

Cuối cùng, ông ta tìm đến một nhà tù, vị họa sĩ cực kỳ vui mừng, bởi vì thực sự tìm một người giống ma quỷ quả là quá khó khăn. Thời điểm mà ông họa sĩ đối mặt với kẻ phạm nhân kia, kẻ phạm nhân đã ở ngay trước mặt ông ta mà khóc rống lên. Vị họa sĩ thấy vô cùng kỳ lạ, bèn hỏi phạm nhân kia có chuyện quan trọng gì vậy? Phạm nhân kia nói: “Tại sao ông lần trước vẽ Phật cũng tìm tôi mà lần này vẽ ma quỷ cũng lại tìm tôi?”.

Vị họa sĩ bị chấn động, ông nhìn người phạm nhân một cách cẩn thận rồi nói: “Tại sao lại có thể thế được? Lúc tôi vẽ Phật tôi tìm người kia có khí chất phi phàm, còn ngươi thoạt nhìn đã thấy ngay là hình tượng ma quỷ rồi, tại sao lại là cùng một người được? Thật là quá kỳ lạ! Quả thực là khiến cho không ai có thể lý giải nổi”.

Tên phạm nhân kia đau buồn nói: “Chính là ông đã biến tôi từ Phật thành ma quỷ”. Vị họa sĩ nói: “Ngươi tại sao lại nói như thế? Ta không có làm gì ngươi cả”.

“Chính là ông đã biến tôi từ Phật thành ma quỷ!” .

Phạm nhân nói: “Từ sau khi ông trả cho tôi tiền, tôi đã ăn tiêu đàng điếm, đi tìm mua vui, mặc sức tiêu xài, phóng túng dục vọng. Sau này khi đã tiêu hết tiền, mà tôi lại quen với cuộc sống như vậy rồi, dục vọng đã khởi lên mà không thể vãn hồi được. Thế là tôi đi cướp đoạt tiền của người khác, còn cả giết người nữa, chỉ cần có thể kiếm được tiền, việc xấu thế nào tôi cũng có thể làm, kết quả là trở thành như bộ dạng của ngày hôm nay!”.

Người họa sĩ nghe phạm nhân kia nói xong, vô cùng bùi ngùi, ông cảm thấy sợ hãi khi mà nhân tính chỉ vì dục vọng lại có thể chuyển biến con người ta nhanh chóng đến như vậy, con người là yếu ớt như thế. Thế là ông đau đớn mà đem bút vẽ quẳng đi, từ đó về sau không bao giờ vẽ tranh nữa.

Con người một khi rơi vào cái bẫy theo đuổi ham muốn hưởng thụ vật chất, cũng rất dễ dàng đánh mất phương hướng bản thân mình, muốn bứt phá ra là một việc vô cùng khó khăn, cho nên nhân tính là không thể ở cùng với tham niệm.

Vị thiền sư kể xong mấy câu chuyện, liền nhắm mắt lại không nói gì, nhưng người hỏi kia đã từ mấy câu chuyện mà có được giải đáp. Hóa ra cái đáng sợ nhất trên đời này chính là dục vọng của con người. Dục vọng của con người càng nhiều, thì càng thấy chưa đủ, sẽ càng thấy không sung sướng vui vẻ và sẽ càng ngày càng rời xa thiện niệm, tiến dần tới đau khổ.

Tiền như gông xiềng, tham lam là phần mộ, truy danh trục lợi cuối cùng cũng chỉ là công dã tràng, chỉ có tẩy tịnh đi đủ loại dục vọng trong lòng, buông bỏ lòng tham, quay trở về với bản tính thật thà lương thiện, mới có thể khám phá ra rằng: “Mọi vinh hoa phú quý trong thế gian này chỉ như mây khói thoảng qua, suy cho cùng chúng đều là những thứ vô thường cả”.


Mai Trà biên dịch

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll