TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)
TẬP SAN PHẬT HỌC TỊNH QUANG: TỪ SỐ 1 (2006) - ĐẾN SỐ 30 (2016)

Sunday 15 May 2022

LỄ TẮM PHẬT - PHẬT ĐẢN PL.2566

 Trên đời này, khổ nhiều vui ít, cảnh khổ quá nhiều, sanh lão bệnh tử, thiên tai, động đất, sóng thần, hỏa hoạn, chiến tranh, bắn giết. Không có đấng nào cứu giúp con người qua cầu nguyện. Con người phải tự cứu. Hãy học hạnh buông bỏ, buông xả.

Có bài thơ như sau:

QUẲNG GÁNH

Khôn buông bỏ hết sống bình yên

Trí thãn hồn thanh sướng viễn miên

Mất lẹ ưu tư quên thích bạc

Tiêu nhanh khổ sở bỏ tham tiền

Kim cương cả tủ lo từng sáng ?!

Châu báu đầy rương thức mỗi đêm ?!

Quẳng gánh lo đi (*) mà hưởng thụ

Cần phê (1) rượu uống (2) sạch buồn phiền

Tím May/16/2022

(*) Quẳng gánh lo đi mà vui sống 

(sách học làm người của ngài Dale Carnegie)

(1) Cần sa (2) Henessy XO


LTS: Câu cuối xin ghi: Cần phê (1) rượu uống (2) chẳng chết liền.

Những giọt nước mắt đã khiến cho bao người phải khóc theo! 

Hàn Giang Trần Lệ Tuyền (cuối trang)

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll 

https://phtq-canada.blogspot.com/2022/05/le-tam-phat-phat-dan-2566.html

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2019/05/

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/05/vesak-2019.html

Ý Nghĩa Của Nghi Lễ Tắm Phật

 Theo truyền thuyết, ngay khi Thái tử Tất Đạt Đa đản sanh, có hai vị Long vương đến phun hai dòng nước tắm cho Thái tử. Một vị phun dòng nước lạnh và một vị phun dòng nước nóng.  Hai dòng nước lạnh và nóng tượng trưng cho hai cảnh giới thuận và nghịch của cuộc đời, hai cảnh giới vui buồn và sướng khổ của cuộc sống hằng ngày, mà tất cả mọi người sanh ra trên thế gian này phải chịu đựng. Thái tử Tất Đạt Đa đã chịu đựng được hai dòng nước lạnh và nóng đó, sau này trở thành Đức Phật Thích Ca.

Trong kinh sách, Đức Phật dạy rằng: người nào chịu đựng được những cảnh thuận nghịch của cuộc đời, mà tâm vẫn bình thường, bình tĩnh thản nhiên, an nhiên tự tại, thì người đó là một vị Phật trong tương lai. Đây là ý nghĩa hết sức thâm trầm vi diệu của đạo Phật.

Trong kinh sách, những cảnh thuận nghịch của cuộc đời được gọi là: bát phong. Bát là tám, phong là ngọn gió.  Bát phong chia làm bốn cặp, mỗi cặp gồm hai cảnh giới thuận nghịch, đó là: lợi lộc và suy sụp, hủy báng và danh dự, xưng tán và chỉ trích, khốn khổ và lạc thú.

Trên đời này, cảnh khổ quá nhiều: sanh lão bệnh tử là khổ, cầu mong không được, thương yêu phải chịu chia lìa, thù ghét gặp nhau, thân thể ốm đau, tâm loạn động bất an cũng đều khổ. Còn hưởng thụ các lạc thú trên đời cũng không ít việc đưa đến phiền não khổ đau sau đó.

Trong Phật giáo, thường có nhiều hình thức nghi lễ, nhằm mục đích truyền bá giáo lý sâu rộng trong nhân gian, giúp đỡ mọi người xây dựng cuộc sống hiện đời được an lạc và hạnh phúc hơn.  Nghi lễ tắm Phật dựa vào truyền thuyết hai vị Long vương phun hai dòng nước, một dòng nước lạnh và một dòng nước nóng, tắm cho Thái tử Tất Đạt Đa trong ngày đản sanh nói trên.

Khi múc gáo nước đầu tiên, tắm bên vai phải của tôn tượng Đức Phật đản sanh nhỏ nhắn, chúng ta tâm nguyện rằng: dù trên đời có gặp việc phải, vừa ý, gọi là thuận cảnh, tâm của chúng ta vẫn bình tĩnh thản nhiên.  Khi múc gáo nước thứ hai, tắm bên vai trái của tôn tượng xinh xắn, chúng ta tâm nguyện rằng: dù trên đời có gặp việc trái ý, gọi là nghịch cảnh, tâm của chúng ta vẫn bình tĩnh thản nhiên.

Việc làm này mang nhiều ý nghĩa vi diệu, có ích lợi lớn cho việc tu học, có thể chuyển hóa tâm trạng của con người từ phiền não khổ đau thành an lạc và hạnh phúc.  Đây chính là ý nghĩa sâu xa của nghi lễ tắm Phật và việc tu tập theo đạo Phật vậy. []

  

   

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

 Thế nào là Tam Bảo?

- Tam Bảo là ba điều quí giá, cao tột.

- Tam Bảo bên ngoài và Tam Bảo tự tâm

1. Tam Bảo bên ngoài là Phật Pháp Tăng.

2. Tam Bảo tự tâm là tâm sáng suốt, tâm chân chánh và tâm thanh tịnh.

Những điều Đức Phật dạy và những gì bản thân Ngài chứng đắc trong quá trình tu tập và hành đạo khổ hạnh, đã để lại cho hàng đệ tử xuất gia, tại gia, con đường đi đến Niết Bàn, là sự giải thoát hoàn toàn viên mãn.

- Phật: Bậc sáng suốt, giác ngộ cao tột, tự giác, giác tha, giác hạnh viên mãn, phước đức và trí tuệ lưỡng toàn. Phật là tự tâm sáng suốt của mỗi người.

- Pháp: Con đường chân chánh, phương pháp lợi ích rốt ráo, pháp môn đưa đến giải thoát sanh tử, là cứu cánh để trau giồi giá trị phẩm hạnh, đạo đức, thánh thiện. Pháp là tự tâm chân chánh của mỗi người.

- Tăng: Tăng già là tập thể thanh tịnh hòa hợp, đời sống đơn giản trong sạch, quên mình vì lợi ích chúng sanh, cứu người giúp đời, tu hành theo Bồ Tát hạnh.  Tăng còn là tự tâm thanh tịnh của mỗi người. [] 

BBT.PHTQ. 

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

 Kính mời tham khảo

https://phtq-canada.blogspot.com/

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/ 

https://phtq-canada.blogspot.com/2013/05/y-nghia-cua-nghi-le-tam-phat.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2017/05/le-phat-2641-2017-pl2561.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/05/vesak-2019.html 

Monday, 13 May 2019

https://phtq-canada.blogspot.com/2022/05/le-tam-phat-phat-dan-2566.html 

Sunday, 15 May 2022

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2019/05/ 

Friday, May 3, 2019

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

ĐỜI LÀ BỂ KHỔ 

KHI CON NGƯỜI MANG TÂM THÙ HẬN

 

Một người đàn ông bị giam giữ sau một vụ xả súng hàng loạt trong bãi đậu xe của siêu thị TOPS, trong hình ảnh trich từ một video trên mạng xã hội ở Buffalo, New York, Mỹ, ngày 14 tháng 5 năm 2022.
Một tay súng da trắng 18 tuổi bắn chết 10 người và làm bị thương ba người khác tại một siêu thị trong một khu đông người da đen của thành phố Buffalo, bang New York, trước khi đầu hàng. Nhà chức trách gọi đây là tội ác thù hằn và là một hành động "cực đoan bạo lực có động cơ chủng tộc".

Các nhà chức trách cho biết nghi phạm, trang bị một khẩu súng trường kiểu tấn công và có vẻ như hành động một mình, đã lái xe đến Buffalo từ nhà anh ta ở một quận hạt ở bang New York "cách đó vài giờ" để nhắm mục tiêu vào siêu thị này trong một vụ tấn công mà anh ta phát trực tiếp trên internet. 11 trong số 13 người bị trúng đạn là người da đen, các quan chức cho biết.

Nghi phạm, không được cảnh sát xác định danh tính ngay lập tức, trang bị nhiều vũ khí và mặc đồ tác chiến, bao gồm cả áo giáp, cảnh sát nói.

Khi đối đầu với cảnh sát tại khu vực tiền đình của cửa hàng, nghi phạm dí súng vào cổ của mình nhưng họ đã thuyết phục anh ta buông vũ khí và đầu hàng, cảnh sát trưởng Buffalo Joseph Gramaglia nói trong một cuộc họp báo.

Ông Gramaglia nói tay súng đã bắn chết ba người trong bãi đậu xe của Chợ Tops Friendly trước khi đọ súng với một cựu cảnh sát viên làm nhân viên bảo vệ cho chợ, nhưng nghi phạm được bảo vệ bằng áo giáp.

Nhân viên bảo vệ là một trong 10 người bị bắn chết trong vụ việc, chín người khác đều là khách hàng. Ba nhân viên khác của chợ bị thương nhưng dự kiến sẽ sống sót, nhà chức trách nói.

Stephen Belongia, đặc vụ FBI phụ trách văn phòng hiện trường Buffalo của cục điều tra, cho biết vụ tấn công sẽ được điều tra như là tội ác thù hằn và như là một hành động "cực đoan bạo lực có động cơ chủng tộc" theo luật liên bang.

Nghi phạm sẽ có buổi ra tòa đầu tiên để đối mặt với cáo buộc sát nhân vào cuối ngày thứ Bảy, các quan chức cho biết.

"Đây là một ngày vô cùng đau thương đối với cộng đồng của chúng ta," Thị trưởng Buffalo Bryon Brown nói với các phóng viên. "Nhiều người trong chúng ta đã ra vào siêu thị này nhiều lần. ... Chúng ta không thể để kẻ mang lòng thù hận này chia rẽ cộng đồng hoặc đất nước của chúng ta".

Ông Brown cho biết ông đã nhận được các cuộc gọi điện thoại từ Nhà Trắng và tổng chưởng lý bang New York, Letitia James.

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

Nhắc đến nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông, đầu tiên người ta thường nhắc đến Chiều Mưa Biên Giới.

Lòng trần ᴄòn tơ vương khanh tướng
Thì đường trần mưa bay gió ᴄuốn
Còn nhiều anh ơi…

 lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll

MỤC ĐÍCH CỨU CÁNH CỦA ĐẠO PHẬT

GIÁC NGỘ và GIẢI THOÁT

“Giải thoát có nghĩa là không bận tâm đến vật chất và danh vọng”.

Kính mời tham khảo

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/12/giac-ngo-va-giai-thoat.html 

(Con người có quyền tự do lựa chọn tín ngưỡng)      https://phtq-canada.blogspot.com/2017/03/giac-ngo-va-giai-thoat-muc-ich-cuu-canh.html 

(Minh Hùng Trương Quang Đại)

https://phtq-canada.blogspot.com/2015/12/giac-ngo-va-giai-thoat-ton-giao-la-me.html

Tín đồ các tôn giáo luôn luôn bị gạt gẫm và lợi dụng

CG mê tín - PG mê tín - Tôn giáo là mê tín

https://phtq-canada.blogspot.com/2015/11/tap-san-tu-bi-tri-tue-phtq30-tet-nguyen.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2011/11/giac-ngo-va-giai-thoat.html 

(TRẢ LỜI THƯ TÍN)

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllHÃY BUÔNG BỎ - HỌC CÁCH BUÔNG XẢ

Kính mời tham khảo:

 https://phtq-canada.blogspot.com/2022/04/an-lac-va-hanh-phuc.html  

Tuesday, April 5, 2022

https://phtq-canada.blogspot.com/2013/01/lac-va-hanh-phuc.html  

https://phtq-canada.blogspot.com/2018/12/an-lac-va-hanh-phuc.html  

(HAPPY NEW YEAR 2019)

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/12/an-lac-va-hanh-phuc.html  

(MERRY CHRISTMAS & HAPPY NEW YEAR 2020) 

https://phtq-canada.blogspot.com/2022/02/an-lac-va-hanh-phuc.html  

Tuesday, 1 February 2022

AN LẠC VÀ HẠNH PHÚC

Lotus Lantern: ***CẦU TRỜI CÓ ĐƯỢC GÌ ĐÂU

https://lotus-lantern-canada.blogspot.com/2016/08/song-gio-cua-cuoc-oi.html

VĂN-PHÒNG PHẬT-HỌC TỊNH-QUANG CANADA: *** CẦU TRỜI CÓ ĐƯỢC GÌ ĐÂU ...

https://phtq-canada.blogspot.com/2011/05/cau-troi-co-uoc-gi-au.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/01/cau-nguyen.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/04/deadly-easter-sunday-louisiana-tornado.html

VĂN-PHÒNG PHẬT-HỌC TỊNH-QUANG CANADA: KHÔNG CẦN CẦU NGUYỆN

Ý Nghĩa Lễ Cầu Nguyện

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/02/y-nghia-le-cau-nguyen.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/08/khong-can-cau-nguyen.html

Ý NGHĨA LỄ CẦU NGUYỆN

https://phtq-canada.blogspot.com/2019/08/y-nghia-le-cau-nguyen.html

http://phtq-canada.blogspot.com/2019/02/phuoc-bao-qua-bao.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2011/06/phuoc-bau-phat-hoc-tinh-quang-so-15.html

https://phtq-canada.blogspot.com/2020/05/cam-on-chien-si-viet-nam-cong-hoa.html

 https://phtq-canada.blogspot.com/2020/04/3041975-ngay-chien-tranh-cham-dut.html

 https://phtq-canada.blogspot.com/2020/04/3041975-chien-tranh-ket-thuc.html


On Friday, May 13, 2022, 06:44:39 a.m. EDT, HUNG NGUYEN THANH <hungxuan4953@gmail.com> wrote:
Kính chuyển
---------- Forwarded message ---------
Từ: Ngoc Nguyen thanh <ngoc.nguyenthanh569@yahoo.fr>
Date: Th 6, 13 thg 5, 2022 vào lúc 10:47
Subject: Những giọt nước mắt đã khiến cho bao người phải khóc theo!
To: Hưng Nguyễn Thành 5/69 KQ <hungxuan4953@gmail.com>

Ngày 21-05-1981, sau những năm, tháng tù đày và sống khốn khổ bên lề xã hội dưới sự cai trị ngu dốt và hống hách của bọn nón cối, dép râu. Gia đình tôi gồm một vợ và ba con đã ngồi trên máy bay Air France để rời quê hương lần thứ hai (miền Bắc và miền Nam) trong thương tiếc vì là lần vĩnh biệt một miền Nam tự do nơi tôi lớn lên và được các Thầy, Cô dạy dỗ nên người hữu ích cho xã hội.

 Khi máy bay cất cánh tôi nhìn lại thành phố thân yêu lần cuối cùng, bấu trời trong xanh nhưng tôi lại thấy mưa rơi qua khung cửa sổ, (đó là những giọt nước mắt khóc lần cuối để từ biệt Quê Hương) vì tôi đã thề trong lòng là sẽ không trở lại khi bọn khỉ trương sơn còn cai trị. Tôi đã giữ lời thề đó cho đến nay đã 41 năm dù lòng tôi vẫn luôn hy vọng và vẫn nung nấu một lần trở về dù phải chống gậy khi lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ tung bay khắp ba miền đất nước .

 Nguyễn Thành Ngọc

Những giọt nước mắt đã khiến cho bao người phải khóc theo!

 Hàn Giang Trần Lệ Tuyền

 Những giọt nước mắt ngày 20/7/1954:

Trong lịch sử cận đại; nếu kể từ ngày đất nước bị chia cắt, phân ly, bởi Hiệp định Genève, 20/7/1954, thì trước hết, phải nói đến những giọt nước mắt của đồng bào miền Bắc: Họ là những người đã từng gạt lệ, khi phải rời bỏ nhà cửa, ruộng vườn, bỏ tất cả… lên đường vào miền Nam, để tỵ nạn Cộng sản.

Suốt hơn năm mươi năm dài đã trôi qua; sau cuộc “bỏ phiếu bằng chân” ấy. Giờ đây, khi nhìn lại những thước phim về cuộc di cư của đồng bào miền Bắc, có lẽ không ít vị cao niên đã phải bồi hồi nhớ lại một ngày, đã bồng bế nhau đi bằng nhiều cách; đặc biệt, một hình ảnh được phổ biến nhiều nhất, là chiếc “tầu há mồm”, với hình ảnh của những cụ già, em bé… Thế nhưng, tiếc rằng, trong số ấy, sau “hai lần bỏ quê, bỏ nước” có rất nhiều vị đã vĩnh viễn ra đi trước khi những thước phim này được phổ biến trên mạng lưới toàn cầu, Internet, mà đôi khi, có thể họ tình cờ nhìn thấy lại chính mình của ngày nào vừa bước chân xuống chiếc “tầu há mồm”: “Những người muôn năm cũ; Hồn ở đâu bây giờ!”.

 

Và có rất nhiều vị, không phải chỉ một lần rời xa Quê Hương, mà tới hai lần đã “lưu dấu” bước chân của mình bằng những giọt nước mắt đã rơi rơi trên suốt con đường từ Bắc vào Nam, mà còn phải đứt ruột, xé gan trong lần thứ hai khi bước xuống con tầu Trường Xuân, hoặc trên những phương tiện khác, để tìm tự do. Họ, là những đấng sinh thành, không sá chi thân mình, đã “dắt díu con thơ…” đi tìm tương lai cho con cháu. Nhưng giờ đây, khi con cháu của họ đã thành công nơi xứ người, thì họ đã vĩnh viễn nằm yên dưới lòng đất lạnh nơi đất khách. Họ không bao giờ được trở lại quê xưa, cũng không được nhìn thấy những sự thành đạt của con cháu nữa!!!

Những giọt nước mắt trong cuộc Thảm sát Tết Mâu Thân tại Huế, 1968:

         

 

 

Cho đến ngày nay, trong chúng ta, có ai có thể cầm được nước mắt, trước những hình ảnh của những người Cha, người Mẹ khóc con, người vợ khóc chồng… Họ đã kêu gào, thét gọi, khóc ngất bên những bộ xương trong số hàng ngàn bộ xương của người thân khi đã không còn nguyên vẹn, vừa được quật lên từ những hố hầm tập thể!!!

Và từ  cuộc thảm sát Tết Mậu Thân ấy, đau thương còn tiếp nối đau thương qua trận chiến của Mùa Hè đỏ lửa, 1972. Làm sao kể hết!

Những giọt nước mắt ngày 30/4/1975:


Nếu cuộc di cư vào sau ngày 20/7/1954, đã đong đầy những dòng nước mắt phân ly, thì những cuộc di tản, vượt biên, vượt biển, kể từ ngày 30/4/1975, lại càng đau đớn, bi thương hơn đến gấp muôn vạn lần.

Và nếu những ai là những người đã từng lênh lênh trên đại dương, trên những con tàu vượt biển, đã trải qua những trận cuồng phong, bão biển, đói khát…; những cuộc giết hại tàn khốc của hải tặc Thái Lan, những cô gái, những thân xác bé thơ, sau khi bị bầy thú tính hành hạ, đôi khi chưa chết hẳn, đã bị hải tặc quăng xuống biển. Những người Cha, người Mẹ, người chồng, người vợ, người anh, người chị… đã đau đớn vật vã, đã khóc đến gần như đã khô đi những dòng lệ, khi phải dùng đôi tay của chính mình để đào đất, bới cát cho thành những huyệt mộ, ở những vùng đất xa xôi trên hải đảo xa lạ, để vùi nông những tấm thân trần trụi lạnh lẽo, không có lấy một manh chiếu rách để cuốn theo những thân xác của những bé thơ vô tội!

Những thảm cảnh, những đau thương, những giọt nước mắt này, ai có thấu chăng???!!!

Những giọt nước mắt trong các trại tù “cải tạo”:

Đó là, những giọt nước mắt của các vị tù “cải tạo” khi hay tin, Cha Mẹ, vợ, con, anh em của mình đã bị đảng Cộng sản cướp đoạt hết nhà cửa, tài sản, hoặc đã chết trên con đường vượt biên vượt biển. Ngoài ra, còn có những giọt nước mắt của những người đồng cảnh ngộ, là các vị đồng tù. Họ đã khóc thương người bạn của mình đã chết, vì đói khát, bệnh tật, bị công an Cộng sản xử bắn. Cũng có vị đã chết trong những phòng “biệt giam”; đôi chân vẫn còn trong đôi cùm sắt, treo trên tường, thân thể quắt queo trên nền gạch của phòng “biệt giam” tối tăm, lạnh lẽo!!!

Những giọt nước mắt của các vị Thương Phế Binh:

Vào một thời đã chắp tay súng, để bảo vệ đồng bào, bảo vệ non sông, bảo vệ tự do, dân chủ. Người Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa, không thể ngờ rằng, có một ngày mình phải bị lâm vào những cảnh ngộ đau thương như vào ngày 30/4/1975. Chính ngày này, khi các vị đang nằm trên giường bệnh, với những vết thương còn rỉ máu, tay chân bị cụt, mắt không còn… thế nhưng, các vị đã bị những kẻ nhân danh là “giải phóng” đã thẳng tay đuổi hết các vị ra khỏi các Quân y Viện của Việt Nam Cộng Hòa. Vì thế, các vị phải bò, phải lê lết những tấm thân còn rỉ máu trở về nương tựa với gia đình cho đến tận ngày hôm nay!

Những giọt nước mắt trên những vùng “Kinh tế mới”:

“Kinh tế mới” là cái mỹ từ do đảng Cộng sản đã đặt để ra, cũng như cái mỹ từ “Học tâp cải tạo” vậy. Thực chất, đây là những vùng đất ở những nơi rừng thiêng, nước độc, không người lui tới, để lưu đày tất cả các gia đình “ngụy dân”. Những vùng “kinh tế mới” toàn là rừng núi hoang vu, đất đá khô cằn, trồng sắn, sắn chết, trồng khoai, khoai khô… không một loại ngũ cốc nào sống được.

Chính vì vậy, sau những tháng năm phải dùng những bàn tay, mà vốn trước kia chỉ quen với phấn trắng, bảng đen; các thấy cô giáo “ngụy”. Sau khi lâm vào những căn bệnh sốt rét rừng... có rất nhiều người đã chết ngay trên vùng “kinh tế mới”. Và những giọt nước mắt của họ đã rơi trên những thi thể của con em của mình đã chết vì bệnh tật, đói, lạnh và kiệt sức. Họ cũng đã nhỏ máu mười đầu ngón tay, vì phải vạch gai rừng, đào huyệt mộ trên vùng đất đá, để chôn xác người thân, và cũng không có quan tài, chỉ bó chiếu mà thôi!

Những giọt nước mắt dưới gầm cầu, trong bãi tha ma:

Đó là những giọt nước mắt của những người đã sống sót qua các vùng “kinh tế mới”, của những người khốn khổ, bần cùng, vô gia cư; bởi nhà cửa đã bị đảng Cộng sản “giải phóng” hết. Vì thế, họ phải gối đất, nằm sương, có khi phải ăn, ngủ trong những bãi tha ma. Con cái của họ không được học hành, vì họ là “ngụy dân” không có “sổ lương thực”, không có “hộ khẩu”. Trong số các nạn nhân ấy, có những cụ già, đã nằm khóc, dưới mưa nắng nhiều ngày đêm trước ngôi nhà của chính mình, vì đã được “giải phóng” mất!

Những giọt nước mắt tại hải ngoại:

Đã gần 39 năm trôi qua, kể từ một ngày tang thương: 30/4/1975. Những người đã từng nuốt lệ, lìa xa Quê Hương, có một số người đã quay trở về, cũng có một thiểu số, vì một lẽ nào đó, nên đã chấp nhận chế độ Cộng sản. Tuy nhiên, bên cạnh đó, vẫn có đa số không chấp nhận Cộng sản, nên chưa trở về, và có thể, họ sẽ không bao giờ được nhìn thấy lại chốn cũ, làng xưa, trước khi nhắm mắt xuôi tay!

Chính vì thế, tại hải ngoại, hàng năm, vào những ngày giỗ của thân nhân, mỗi lần Tết đến, những người Việt tỵ nạn Cộng sản thực sự, họ không trở về quê, mà chỉ biết âm thầm đi đến những nghĩa trang ở những các nước tạm dung, quỳ trước mộ phần của người thân, để đặt những bó hoa, thắp những nén hương, tỏ lòng hiếu kính, tiếc thương. Và những giọt lệ lại rơi rơi trước những mộ bia, trên những lối đi trong những khu nghĩa trang buồn, lạnh lẽo hắt hiu, vì họ biết người thân của họ không muốn vùi thân nơi đất khách; nhưng họ không thể đem thân xác hay tro cốt của người thân trở về quê hương, xứ sở, vì nơi ấy, đảng Cộng sản vẫn còn cai trị toàn dân!

Ngoài những cảnh ngộ ấy, tại hải ngoại, vẫn còn những giọt lệ bi thương vẫn âm thàm rơi trong những nhà dưỡng lão, trên những khuôn mặt già nua, khắc khổ, họ đã quên đi nhiều thứ, nhưng họ vẫn nhớ đến các con, các cháu. Đặc biệt, họ vẫn nhớ mình là người Việt Nam, vẫn tha thiết trở về, để chết trên Quê Hương; nhưng họ không thể trở về. Bởi, họ là những Dân-Quân-Cán-Chính Việt Nam Cộng Hòa: Ngày ra đi, họ đã có lời thề: Không về Việt Nam, khi còn chế độ Cộng sản!

 Ôi! những giọt nước ấy, những giọt nước mắt tưởng chừng như đã thành sông, thành bể.  Những giọt nước mắt đã rơi trong suốt thời gian, kể từ cuộc phân ly, cắt chia đất nước:  20/7/1954  - 30/4/1975. Như thế, mà suốt gần 39 năm qua, “ông Luật gia” Lê Hiếu Đằng không hề biết hối hận về những hành vi của 45 năm từng làm Cộng sản, cũng không có một lần nhắc đến những cảnh ngộ đau thương, của những nạn nhân đã chết một cách oan uổng!!!

Và  chính những giọt nước mắt ấy, mới khiến cho nhiều người phải khóc theo; chứ không phải là giọt nước mắt giả dối của một kẻ từng có 45 tuổi đảng Cộng sản của “Luật gia” Lê Hiếu Đằng!

Xin quý vị, những người Việt Nam yêu nước chân chính, hãy cùng nhau suy tưởng về những cái chết, về những đau thương chất ngất của toàn dân. Và suốt trong cả mấy chục năm dài, trong lúc những giọt nước mắt đau thương của đồng bào vô tội đã và đang tuôn chảy thành sông ấy, thì “Luật gia” Lê Hiếu Đằng lại thản nhiên bỏ ra “chiến khu”, thản nhiên hoạt động trong tổ chức “Đặc công Sài Gòn – Gia Định” của “Mặt trận giải phóng miền Nam”; một tổ chức ngoại vi của đảng Cộng sản. Và hơn hết, là đã reo vui trên những máu xương và nước mắt của đồng bào vô tội, đã sống bình yên trong “vòng tay” của đảng Cộng sản Hà Nội, như chính “Luật gia” Lê Hiếu Đằng đã viết bằng những lời xác định, là do “đảng Cộng sản VN giải phóng dân tộc”.

Đau thương đã chất ngất, nước mắt đã rơi, xương đã phơi, máu đã đổ quá nhiều rồi. Chúng ta đã từng bị đảng Cộng sản lừa dối không biết bao nhiêu lần. Chính vì thế, giờ đây, khi nước đã mất, nhà đã tan; chúng ta phải hết sức sáng suốt, chúng ta không được, và không cho phép mình lầm lẫn, cho dù có cả hàng trăm, hàng ngàn những đảng viên Cộng sản Việt Nam có “khóc - tuyên bố bỏ đảng”, thì đó, chỉ là thi hành “Khổ nhục kế” mà thôi.

Tuy nhiên, chúng ta không “đánh người chạy lại”. Nhưng chỉ đối với những người thành tâm hối hận, nhận tất cả những lỗi lầm của họ trước toàn dân. Và khi trở về với Chính Nghĩa, Quốc Gia, Dân Tộc, họ phải chứng tỏ bằng những thái độ và hành động dứt khoát, cụ thể rõ ràng, như những cán binh, những đảng viên Cộng sản đã từng Quy Chánh theo chính sách Chiêu Hồi trước ngày 30/4/1975, tại các Trung Tâm Chiêu Hồi, thì mới mong xóa đi những oán cừu, chứ không phải bằng những giọt nước mắt cải lương, bằng những lời lẽ ngụy biện!

Pháp quốc, 15/12/2013

Hàn Giang Trần Lệ Tuyền

lllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllllll